41ccm5.youneed.us
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Top posters
QuocCuong (3643)
ARSENAL FC Vote_lcapARSENAL FC Voting_barARSENAL FC Vote_rcap 
dangminh_bn8x (722)
ARSENAL FC Vote_lcapARSENAL FC Voting_barARSENAL FC Vote_rcap 
dunglana (657)
ARSENAL FC Vote_lcapARSENAL FC Voting_barARSENAL FC Vote_rcap 
ugly_ogre (566)
ARSENAL FC Vote_lcapARSENAL FC Voting_barARSENAL FC Vote_rcap 
cuclady (527)
ARSENAL FC Vote_lcapARSENAL FC Voting_barARSENAL FC Vote_rcap 
xuanxemay (457)
ARSENAL FC Vote_lcapARSENAL FC Voting_barARSENAL FC Vote_rcap 
comet (411)
ARSENAL FC Vote_lcapARSENAL FC Voting_barARSENAL FC Vote_rcap 
doanngocbien (369)
ARSENAL FC Vote_lcapARSENAL FC Voting_barARSENAL FC Vote_rcap 
kid_kid (341)
ARSENAL FC Vote_lcapARSENAL FC Voting_barARSENAL FC Vote_rcap 
pro_fifaonline (324)
ARSENAL FC Vote_lcapARSENAL FC Voting_barARSENAL FC Vote_rcap 

Đăng Nhập

Quên mật khẩu

Thống Kê
Hiện có 6 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 6 Khách viếng thăm :: 1 Bot

Không

[ View the whole list ]


Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 117 người, vào ngày 06/08/17, 06:42 pm
Statistics
Diễn Đàn hiện có 11125 thành viên
Chúng ta cùng chào mừng thành viên mới đăng ký: Tu

Tổng số bài viết đã gửi vào diễn đàn là 15148 in 2284 subjects
Cấu Trúc Diễn Đàn
Chọn phần muốn đến :

41ccm5.forumvi.com

THÔNG BÁO
   Mới gia nhập
   Giới thiệu về Diễn Đàn
   Quy định phân cấp bậc
HỌC LẠI - HỌC VÉT

KHO TÀI LIỆU
Điểm Học Tập



Học Tiếng Anh



Thông Tin Thành Viên
Góp ý cho Diễn Đàn

Các chức năng Upload hay dùng, không cần tài khoản, thao tác nhanh chóng :
Upload Ảnh
Upload dữ liệu


Liên hệ trực tiếp !

Latest topics
» khi tien ren dùng sơ đồ chống tâm+ tốc thì nhất thiết phải dùng tốc đầu cong không?
by phuc phuc 22/12/15, 05:55 pm

» Anh em bảo vệ rồi thì chia sẻ câu hỏi nhé !
by phuc phuc 22/12/15, 05:36 pm

» Đồ Gá - Bài tập tính lực kẹp
by danchoi11x 16/12/15, 12:10 am

» KHO TÀI LIỆU ĐỒ ÁN CÔNG NGHỆ CHẾ TẠO MÁY
by phuc phuc 09/12/15, 05:54 pm

» Dành cho người mới gia nhập Forum !
by letuan123 17/11/15, 04:16 pm

» xin phao đồ án công nghệ chế tạo máy
by luongvanhiep94 20/10/15, 03:41 pm

» a nao có đồ án công nghệ ctm dang truc ko?
by tdlvnbk 02/10/15, 07:31 pm

» Chatting in foreign languages, only 4eign languages are allowed here!
by dinhcock 01/10/15, 11:09 pm

» Tổng hợp phao đồ án Công nghệ chế tạo máy !
by nguyenhuutrancan 25/09/15, 03:36 pm

» Giải quyết triệt đề vấn đề lỗi FONT chữ trong word !
by giapbat444 01/07/15, 07:35 am

» bảo vệ mắt bạn khi soạn thảo!!
by giapbat444 01/07/15, 07:30 am

» Viết đơn xin việc - điểm yếu của bạn là gì ?
by catbuiland 27/06/15, 03:14 pm

» Xin đồ án thiết kế bánh răng nghiêng trong hộp giảm tốc
by tuannguyen1988 24/06/15, 09:20 am

» Anh chi nao pro ve giup em do gá nc khoan khoet lo phi 25 với...học môn công nghê ma thầy làm khó quá...em xin cam ơn va hậu tạ
by manhchoet 16/06/15, 09:07 pm

» Cách Tính toán lượng dư theo giáo sư Kôvan đề xuất??
by takasia 03/06/15, 08:01 am

» các từ xin chaò
by yoshiko 30/05/15, 04:17 pm

» bảng chữ cái
by hotien217 30/05/15, 04:14 pm

» Cung cấp đồ Gá, khuôn mẫu, giá kệ, xe đẩy
by giacongcokhiSamnon 23/05/15, 03:12 pm

» help
by binhnguyen 21/04/15, 09:34 am

» ầdg
by binhnguyen 21/04/15, 07:40 am

» Xin đồ án chế tạo máy: Thân Hộp giảm tốc 2 cấp khai triển (cấp chậm)
by boy_funny 19/04/15, 08:15 pm

» Mặt Cầu Lõm
by tvthanh.daklak 14/04/15, 01:39 pm

» Máy cưa đĩa bán tĩnh
by hientb1991ht 13/04/15, 02:57 pm

» đồ gá doa
by dangquyet 26/03/15, 10:56 pm

» tính sai số chuẩn đò gá
by nguyencongnam03 11/03/15, 01:42 pm

» xin đồ án máy công cụ
by trinhcong 02/03/15, 08:41 am

» Phần mềm mô phỏng gia công CNC cực độc
by cuong78917 04/02/15, 08:50 pm

» Tổng hợp phao đồ án Dụng cụ cắt - ĐA DCC
by helloweenvn 04/01/15, 10:39 am

» do an robocon
by dinhtuan12cdt 10/11/14, 12:13 am

» giúp e bài này với các anh ơi
by boy_funny 27/10/14, 11:09 pm

Cấp Bậc
Đánh giá theo số lượng bài viết

1 Tân binh 0
2 Binh nhì 5
3 Hạ sĩ 10
4 trung sĩ 15
5 Thượng sĩ 40
6 Chuẩn úy 100
7 thiếu úy 200
8 Trung úy 350
9 Thượng úy 550
10 Đại úy 750
11 Thiếu tá 1100
12 Trung tá 1400
13 Thượng tá 1700
14 Đại tá 2000
15 Thiếu Tướng 2300
16 Trung Tướng 2600
17 Thượng Tướng 3000
18 Đại Tướng 3500

Xem chi tiết.
Chú ý khi Download !
Cần đăng nhập mới thấy link !
Sau khi click link download, bạn sẽ chuyển sang trang quảng cáo trung gian, bạn hãy ấn vào SKIP AD để tiếp tục down (ở trên cùng bên phải) - Xin cảm ơn !

ARSENAL FC

4 posters

Go down

ARSENAL FC Empty ARSENAL FC

Bài gửi by pro_fifaonline 05/01/10, 07:29 pm

Xin chào tất cả các bạn. Là một Fan ARS, xin phép cho mình tạo một chuyên mục Arsenal FC lên FF để những ai yêu mến đá bóng nói chung và ARS nói riêng được giao lưu và bày tỏ lòng yêu mến của mình với culb nhé. Mời các Fan MU, cheal, live...ch^ém gi^ó thoải mái...^_^
pro_fifaonline
pro_fifaonline
Thiếu úy
Thiếu úy

Giới tính : Nam
Tổng số bài viết : 324
Điểm tích cực : 441
Số lần được cảm ơn : 47
Đến từ : Bình Giang - Hải Dương
Thông Tin :

Lớp : K41 ccm2

Về Đầu Trang Go down

ARSENAL FC Empty Arsene WENGER - Người tạo dựng huyền thoại

Bài gửi by pro_fifaonline 05/01/10, 07:51 pm

Phần I - Tuổi trẻ
Mỗi sự nghiệp trong bóng đá bắt đầu từ một sự khám phá và bởi một người có khả năng khám phá. Vì thế, đầu tiên cần phải nói tới Raymond Hild, biệt danh là “Max”. Arsene Wenger trẻ tuổi được Hild phát hiện khi ông dẫn đội bóng AS Mutzig, câu lạc bộ nghiệp dư tốt nhất vùng Alsace, tới thi đấu gần làng của Wenger năm 1969.

Tuổi thơ trong quán rượu

Ông bố Alphonse của Arsene Wenger là chủ một doanh nghiệp kinh doanh phụ tùng ô tô ở Strasbourg, thủ phủ của Alsace, tỉnh Đông Bắc nước Pháp nằm sát biên giới Đức. Những năm 1950, nhà Wenger sống trong một ngôi làng nhỏ có tên Duppigheim. Gia đình họ còn sở hữu một quán rượu nhỏ tên là La Croix d’Or ở ngôi làng kế bên, Duttlenheim, và họ dành gần như toàn bộ thời gian ở quán rượu đó. Cũng trong ngôi nhà này, huấn luyện viên tương lai của Arsenal lớn lên cùng với chị gái và anh trai. Bị nhốt trong 4 bức tường, cậu bé Arsene thường xuyên nhìn thấy nhiều người uống rượu, lè nhè vì say và vô khối hậu quả của thói nghiện ngập. Arsene dần hình thành một trong những chủ thuyết trung tâm trong triết lý bóng đá của ông: Say rượu, hoặc thậm chí chỉ để cho rượu chạm môi (với một cầu thủ) khi làm việc liên quan đến bóng đá là điều không thể chấp nhận được.

Không có nhiều thứ để làm ở Duttlenheim hẻo lánh những thập niên 1950, 1960. Với những cậu bé, trường tiểu học trong làng được điều hành bởi nhà thờ là nơi quen thuộc. Những chú bé thông minh hơn thì sau đó tiếp tục được tới trường trung học cơ sở ở Obernai, cách đó khoảng 10km. Và Wenger ở trong số những đứa trẻ thông minh hơn. Nhưng sau giờ học, vào cuối tuần, trong những ngày nghỉ, các cậu bé có thể chơi bóng và xem bóng đá. Lũ trẻ còn có thú vui đếm những chiếc ô tô thỉnh thoảng chạy qua làng.

Bởi bố mẹ Wenger điều hành một quán rượu nên họ rất bận và không thể luôn để ý tới con cái. Nhưng chẳng có vấn đề gì bởi đó là một ngôi làng mà người dân sống đầm ấm, sẽ chia và luôn quan tâm tới lũ trẻ. Arsene trẻ tuổi sùng đạo còn yêu mến đội bóng làng và thường vào nhà thờ để đọc kinh cầu nguyện cho họ chiến thắng khi thi đấu hôm Chủ nhật.

Tình yêu bóng đá

Khi không cầu nguyện, Arsene tụ tập lũ trẻ trong làng chơi bóng. Trong một ngôi làng nhỏ như thế, không dễ để kiếm nổi 11 đứa cùng độ tuổi. Arsene mất cả tuần để tập hợp một đội nhưng vẫn thường xuyên phải chơi thiếu 1 hoặc 2 “cầu thủ”. Có lẽ là ngay từ đầu những năm 1960, Arsene đã bắt đầu yêu lối chơi tốc độ và sức mạnh, những phẩm chất mà một đội bóng cần để có thể chiến đấu với những đội bóng nhiều hơn về quân số. Không biết có phải vì vậy mà sau này, Arsenal vẫn thường chơi tốt khi 1 cầu thủ của họ bị đuổi khỏi sân.



Wenger thời trẻ

“Tôi không nhớ lần đầu tiên mình đá quả bóng là khi nào. Nhưng chắc chắn đó chỉ là một ngày bình thường với một cậu bé Pháp. Có lẽ là năm lên 10 hoặc 11 gì đó. Tới giờ tôi có thể khẳng định tầm tuổi đó mới bắt đầu là quá muộn để trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp hàng đầu. Tôi đã hoàn toàn bị cuốn hút bởi bóng đá. Tuy nhiên, không giống như thời nay, có một khoảng cách lớn giữa việc say mê bóng đá và trở thành cầu thủ chuyên nghiệp. Thời đó, các câu lạc bộ lớn không có chính sách tìm kiếm cầu thủ như bây giờ và họ khó có thể biết về các cậu bé chơi bóng ở một ngôi làng nhỏ”.

Dù vậy, ở tuổi 12, Arsene chưa thể có được tốc độ hoặc sức mạnh cần thiết. Phẩm chất nổi bật ở Arsene là kỹ thuật và tư duy chiến thuật. Jean-Noel Huck, người chơi cho Mutzig (đối thủ thường xuyên thắng đội bóng làng Duttlenheim) khi đó, nhớ lại: “Dù mới 12 tuổi, Arsene đã là một cầu thủ rất trầm tĩnh và sáng suốt. Cậu ấy luôn là nhà kỹ thuật, một chiến lược gia của đội bóng. Khi thi đấu, Arsene luôn bộc lộ những ý tưởng riêng bằng một phong cách điềm đạm”.

Arsene đã có tiến bộ vượt bậc khi lọt vào đội 1 của FC Duttlenheim ở tuổi 16. Việc tập luyện chỉ có 1 lần mỗi tuần vào các tối thứ Tư. Không có huấn luyện viên để truyền đạt chiến thuật và các kỹ năng nhưng vẫn cần có ai đó để trông nom buổi tập. Trên sân, dù là cầu thủ trẻ nhất trong đội và không phải là đội trưởng nhưng Arsene lại là người chỉ huy.

Ngoài sân cỏ, Arsene sống rất nghiêm túc. Thậm chí ở lứa tuổi thích thử nghiệm và khám phá, Arsene vẫn không uống rượu. Thứ mà những cầu thủ như Arsene hay uống là “un panaché” (một loại bia pha nước chanh). Ở tuổi 16-17, Arsene và Huck bắt đầu lang thang đi chơi cùng nhau vào các tối Chủ nhật. Hai vấn đề họ còn ít kinh nghiệm là bóng đá và các cô gái.

Thời kỳ trước khi sàn nhảy disco xuất hiện ở vùng Alsace thôn dã, họ thường vào các làng để dự những buổi khiêu vũ và các buổi lễ hội. Họ tán tỉnh các cô gái, chơi bóng hàng giờ trên bãi biển và đi chơi đêm nhưng chưa bao giờ về muộn hơn 2 giờ sáng.

Tới Mutzig

Hild phát hiện ra Arsene ngày 06.05.1969. Hild nhớ chính xác rằng Arsene là cầu thủ tốt nhất của Duttlenheim: “Cậu ấy nổi trội và tôi cảm thấy cậu ấy có tiềm năng để tiến xa hơn nữa”.

Arsene chơi trận cuối cùng cho Duttlenheim ngày 22.06.1969, gặp Dannemarie ở Haut-Rhin, và họ trở thành vô địch giải hạng ba của vùng. Khi Arsene bắt đầu chơi cho Mutzig, Huck đã tới khoát áo Racing. Huck giới thiệu Arsene với 2 người bạn là các cầu thủ chuyên nghiệp trẻ tuổi khác, Marco Molitor và Dario Grava. Trong bộ tứ là người duy nhất không có tham vọng chơi cho đội tuyển Pháp hoặc thậm chí một giải đấu cao hơn hạng Ba nghiệp dư. Ba anh chàng kia vẫn tới để xem Arsene chơi ở Mutzig vào các ngày Chủ nhật. Grava, người đã chơi đội tuyển Pháp ở Olympic 1968, nói: “Arsene quan tâm tới việc chọn cầu thủ và các bài tập diễn ra như thế nào. Anh ấy ghi chép rất nhiều. Anh ấy giống một huấn luyện viên hơn một cầu thủ, khi mới ở tuổi 20!”

Theo Molitor, Arsene là một trí thức bóng đá, quan tâm đến mọi ngóc ngách của môn thể thao này và xem xét tỷ mỷ mọi điều. Arsene cũng rất thích đọc về bóng đá.

Sự thật là nếu Arsene nuôi dưỡng tham vọng trở thành cầu thủ chuyên nghiệp thì có vẻ như sự xuất hiện của Hild đã quá muộn. Lúc họ gặp nhau, Arsene vẫn đang học các ngành chính trị và kinh tế (đầu tiên là học ngành y một thời gian ngắn) ở Trường Đại học Tổng hợp Strasbourg.

Hild nhớ lại: “Arsene tạo được ấn tượng tốt ngay lần đầu tiên tiếp xúc. Cậu ấy là một tiền vệ rất khá. Năm sau đó, cậu ấy tới chơi cho Mutzig ở giải hạng 3. Những người săn lùng cầu thủ trẻ như chúng ta biết ngày nay không giống như thời đó. Bây giờ các cầu thủ bắt đầu được đào tạo bài bản từ 13-14 tuổi. Hồi đó, chưa có sự chính xác khoa học như bây giờ. Nếu được phát hiện từ khi 15-16 tuổi, cậu ấy có thể có một sự nghiệp cầu thủ tốt và trở thành cầu thủ chuyên nghiệp xuất sắc thi đấu ở hạng Nhất”.

Điều tốt nhất Hild có thể làm cho một cầu thủ đã 20 tuổi là khẳng định chỗ đứng ở đội 1 AS Mutzig. Dường như việc tuổi tác hơi lớn cũng không còn là vấn đề bở Arsene cũng là một người thực dụng. Arsene đã có kế hoạch dành cả cuộc đời để kinh doanh phụ tùng ô tô. Hild nói: “Arsene không định trở thành một cầu thủ chuyên nghiệp. Cậu ấy định tiếp quản hoạt động kinh doanh của ông bố ở Strasbourg sau khi học”.

May cho Arsene và cũng may cho bóng đá, cuối cùng, ông anh Guy Wenger đã tiếp quản doanh nghiệp của gia đình trong khi cậu em Arsene tiếp tục học tập, nghiên cứu, tập luyện, chơi bóng qua 3 câu lạc bộ và 10 năm trước khi cất cánh trên băng ghế chỉ đạo.
pro_fifaonline
pro_fifaonline
Thiếu úy
Thiếu úy

Giới tính : Nam
Tổng số bài viết : 324
Điểm tích cực : 441
Số lần được cảm ơn : 47
Đến từ : Bình Giang - Hải Dương
Thông Tin :

Lớp : K41 ccm2

Về Đầu Trang Go down

ARSENAL FC Empty Re: ARSENAL FC

Bài gửi by pro_fifaonline 05/01/10, 07:58 pm

Phần II- Đời cầu thủ
Với người cha tinh thần

Ở Mutzig, các cầu thủ nghiệp dư thường tập luyện 2 lần/tuần (3 lần/tuần vào trước mùa bóng).

Wenger được vào thẳng đội một và trụ vững ở đó nhờ đã tiến bộ rất nhiều: nhanh nhẹn, có kỹ thuật, chuyền bóng tốt, xử trí nhanh nhạy và cũng giỏi không chiến. Theo ông Hild, phong cách của Wenger khá giống Roy Keane. Trong lịch sử bóng đá thế giới, ông chưa thấy ai có phong độ ổn định như thế. Đồng đội ở hàng tiền vệ Roger Niggel nói rằng, Wenger khi 20 tuổi rất ít nói, phong cách thi đấu điềm tĩnh, tự chủ, thích tranh đoạt bóng và băng nhanh lên phía trước. Wenger ở Mutzig 3 năm, trong thời gian đó câu lạc bộ này giành được Cúp Alsace sau trận chung kết thắng FC Strasbourg 06 ở Schiltigheim với tỷ số 3-0.

Dù sao, Wenger cũng cảm thấy khó khăn với cuộc sống ở một hạng đấu cao hơn. Wenger sống khép mình và chỉ quan hệ với các đồng đội ở mức xã giao. Điều giúp Wenger cảm thấy thoải mái là đặt niềm tin vào một người lớn tuổi hơn, một người mà mình có thể trông cậy. Ngay khi gia nhập AS Mutzig, quan hệ của Wenger với huấn luyện viên Hild đã phát triển tốt đẹp. Hild không chỉ thấy nơi Wenger một cầu thủ trẻ tài năng mà còn như một đứa con trai và Wenger cũng tìm thấy ở ông tình cảm của một người cha. Họ thích đàm đạo và cùng nhau đi xem bóng đá. Mỗi năm 3-4 lần, họ bố trí thời gian sang Đức xem những trận hay nhất của Bundesliga, từ Strasbourg sang Munich chỉ mất 3 giờ đồng hồ.

Ông Hild nhớ lại: “Chúng tôi luôn nói về kỹ thuật, chiến thuật, chiến lược và vấn đề tổ chức trong bóng đá. Arsene luôn muốn biết nhiều hơn nữa. Cậu ấy lĩnh hội rất nhanh và phân tích về các cầu thủ rất tốt”.

Họ cũng tới xem các trận của đội tuyển Cộng hòa liên bang Đức, tận mắt xem các huyền thoại của bóng đá Đức thi đấu: cầu thủ kiến thiết Guenter Netzer, thủ môn Sepp Maier, hậu vệ cánh có mái tóc xoăn Paul Breitner, tiền đạo dội bom Gerhard Mueller và đặc biệt là libero Franz Beckenbauer. Đó là một thế hệ tuyệt vời và bóng đá Đức đã lên tới đỉnh cao. Đội tuyển Cộng hòa liên bang Đức giành chức Vô địch châu Âu 1972. sau đó Vô địch thế giới 1974. Bayer Munich 3 năm liên tiếp giành Cúp C1 (1974, 1975, 1976). Ở Beckenbauer, Wenger tìm thấy hình mẫu cho mình. Wenger cũng mê lối chơi tấn công của bóng đá Đức thời đó. Tất cả các cầu thủ đều được phép xông lên tấn công nhưng tất cả cũng đều phải tham gia phòng ngự. ARSENAL FC Wenger2
Ông Wenger khi còn là cầu thủ (người đầu tiên đứng từ phải sang)
Khi còn ở Mutzig, Wenger đã được chọn vào đội bóng đại diện cho vùng Alsace ở giải vô địch thường niên giữa các vùng. Wenger cũng có chân ở đội bóng Trường Đại học Tổng hợp Strasbourg và vào giữa những năm 1970 còn được chọn vào Đội tuyển sinh viên Pháp, chủ yếu đá dự bị. Đội bóng này đã dự giải Vô địch sinh viên thế giới năm 1976 ở Uruguay và đoạt giải 3. Tuy nhiên, Wenger bị chấn thương và ngồi ngoài suốt cả giải.
Đội bóng tập hợp chủ yếu là các sinh viên ở tuổi 20, phần lớn họ đủ tiêu chuẩn chơi ở giải hạng Nhì của Pháp và Wenger cũng vậy. Mùa hè 1973, Wenger tạm chia tay người cha tinh thần Hild. Những gì tích lũy được ở Mutzig đủ cho chàng cầu thủ này tới một hạng đấu thấp của bóng đá chuyên nghiệp.
Kinh nghiệm quý giá ở Mullhouse
FC Mullhouse là câu lạc bộ lâu đời thứ hai ở Pháp. Năm 1971, sau nhiều thập kỷ chơi ở các giải nghiệp dư, họ có chỗ ở giải hạng Nhì nhưng vẫn chỉ là một câu lạc bộ bán chuyên nghiệp. Họ bổ sung được 4-5 cầu thủ chuyên nghiệp trong khi phần lớn những người còn lại làm việc nửa ngày và chỉ đến tập vào các buổi tối. Wenger là một trong những cầu thủ “bán chuyên nghiệp” đó. Wenger chỉ nhận mức lương khoảng 2.000 franc/tháng và vẫn tiếp tục đi học. Wenger thường xuyên di chuyển cả đi và về tới 100km để đảm bảo cả việc học tập và tập luyện ở câu lạc bộ vào 3 tối thứ Ba, thứ Tư và thứ Năm mỗi tuần.
Huấn luyện viên đầu tiên của Wenger ở Mullhouse là Robert Alonzo, người đã dẫn dắt câu lạc bộ tới vị trí thứ sáu ở giải hạng Nhì, một kỳ tích trong bóng đá Pháp. Wenger tới đúng thời điểm 3 cầu thủ chuyên nghiệp ra đi để tới nơi có mức lương cao hơn. Không có họ, câu lạc bộ khó khăn. Alonzo bị sa thải tháng 10/1974 khi Mullhouse ngấp nghé xuống hạng và Paul Frantz được mời tới cứu đội bóng.
Frantz là huấn luyện viên đáng kính nhất mà Wenger từng gặp. Nếu Hild là người đã nuôi dưỡng đam mê bóng đá nơi Wenger thì Frantz là một chuyên gia siêu hạng. Ông có 30 năm giảng dạy tại Trung tâm Giáo dục thể chất Thể thao (CREPS) ở Strasbourg. Ông cũng tham gia huấn luyện và đánh giá các huấn luyện viên xuất sắc tại các khóa bồi dưỡng mùa Hè dài 3 tuần do Liên đoàn bóng đá Pháp (FFF) tổ chức. Hild cũng là học trò của ông ở Wittisheim. Trong những năm 1960, ông làm huấn luyện viên của Racing Club de Strasbourg. Khi còn ở Racing, Frantz đã được AC Milan mời làm huấn luyện viên nhưng ông từ chối vì tôn trọng hợp đồng.
Theo Frantz, vị trí của Wenger trong đội là không thể thay thế vì những ưu điểm trong cách tổ chức lối chơi, sự chăm chỉ và nghiêm túc. Tuy nhiên, Wenger vẫn có nhược điểm là chân trái không tốt và tốc độ chỉ ở mức trung bình. Frantz nhấn mạnh, tuy Wenger thông minh về lý thuyết ngoài sân cỏ và thậm chí cả trong sân nhưng vẫn thiếu kỹ năng đã thể hiện hết sự thông minh đó trên sân. Có một dạng mất cân bằng nơi Wenger. Một mặt, đây là một chiến thuật gia tài năng, có nhận thức và khả năng phân tích rất tốt nhưng mặt khác Wenger lại không thể hiện tốt được điều đó trong thực hành. Đó chính là vấn đề.
Frantz cũng nhận định giống Hild: “Sau một thời gian, tôi phát hiện ra rằng Arsene đến với bóng đá hơi muộn. Có những thứ cầu thủ phải học khi còn trẻ. Anh là một cầu thủ nghiệp dư tuyệt vời nhưng đó là tất cả những gì có thể. Nếu trên sân Arsene cũng làm được hoàn hảo như ý đồ, anh đã là một cầu thủ lớn”.
Theo Frantz, một đội bóng không đơn giản là sự cộng dồn giá trị của các cầu thủ 1+1+1… cho tới 11. Đó là sức mạnh của công thức: T=1+2+3+4+5+6+7+8+9+10+11) nhân với N, trong đó N là ảnh hưởng của huấn luyện viên.
“Tôi luôn chú ý tới kinh nghiệm của những người khác. Khi 20 tuổi, tôi vẫn nghe lời ông mình và nghĩ ông là một người thông thái. Tôi tự nhủ: “Đừng ngu ngốc nghĩ rằng bất kỳ ai sinh ra trước bạn cũng là đồ ngốc. Hãy lắng nghe những người khác”. Tất cả những thành công lớn, những sự nghiệp vĩ đại đều có sự kết hợp của năng khiếu, tài năng và cả sự may mắn gặp được những người tin tưởng vào bạn. Vào một thời điểm nào đó trong đời, bạn cần ai đó đặt tay lên vai và nói: “Tôi tin vào cậu””.
Các ý tưởng bóng đá của Frantz có ảnh hưởng quan trọng đến Wenger. Chính Frantz là người hình thành cho Wenger suy nghĩ nghiêm túc về khoa học dinh dưỡng, về phục hồi và quan điểm một cầu thủ không được chuẩn bị tốt sẽ ảnh hưởng tới kết quả chung của đội bóng. Frantz cũng giới thiệu cho Wenger về isometrics, một dạng các bài tập ngắn giúp phát triển cơ bắp mà không bắt các khớp xương của cầu thủ làm việc nhiều.
Một quan điểm khác mà Wenger học được từ Frantz là không có 2 cầu thủ giống nhau. Mỗi cầu thủ là một cá nhân độc nhất vô nhị. Từ luận điểm này, huấn luyện viên cần tìm ra và khai thác những điểm mạnh của từng cầu thủ. Hai năm ở Mullhouse của Frantz đã đem lại cho Wenger những kinh nghiệm quý báu nhất cho bước đường huấn luyện viên tương lai. Frantz ra đi và Wenger cảm thấy hụt hẫng. Mùa hè 1975, Wenger lại nhận được đề nghị của Hild một lần nữa.
Trả nợ ân tình
Năm 1971, một câu lạc bộ mới được thành lập có tên AS Vauban. Lãnh đạo câu lạc bộ này đặt mục tiêu lên được hạng Ba. Họ bắt đầu ở giải đấu tương đương với hạng Mười, và trong 6 năm tuần tự leo lên được 6 hạng với kết thúc mỗi mùa ở vị trí đầu bảng. Năm 1974 họ thuê Hild, người đã rời Mutzig sau 12 năm cống hiến. Hild muốn đưa Wenger về: “Tôi thiếu một tiền vệ có thể tổ chức lối chơi và cầm bóng”.
Cân nhắc mọi phương án, Wenger cảm thấy không khó lựa chọn. Có thể phải xuống 3 hạng để chơi bóng đá nghiệp dư lần nữa nhưng ở Vauban, Wenger sẽ không phải tiếp tục di chuyển tới Mullhouse 3 lần/tuần. Ít nhất thì ở hạng Năm, Wenger cũng có thể là cầu thủ xuất sắc nhất trên sân và thực ra cũng muốn chơi dưới quyền Hild một lần nữa. Nếu ở lại Mullhouse, Wenger sẽ phải làm việc với một huấn luyện viên mới.
Vauban là một quận ở cực Đông Strasbourg. Đó cũng là đội bóng thành công nhất mà Wenger từng chơi. Vauban của Wenger dưới thời Hild đã 3 lần thăng hạng liên tiếp. Họ từng lập thành tích 69 trận bất bại. Trong 3 mùa bóng họ đã lên giải hạng Ba. Ở một góc khác của thành phố, Racing Club de Strasbourg cũng đã bước vào 3 năm vinh quang nhất trong lịch sử của họ. Dưới thời Frantz những năm 1960, họ đã giành Cúp Quốc gia Pháp. Năm 1977, họ giành chức Vô địch giải hạng Nhì và trở lại hạng Nhất. Đội bóng còn lại cùng lên hạng với họ là AS Monaco sau đó đã giành chức Vô địch Pháp. Năm sau nữa tới lượt Strasbourg giành chức Vô địch Pháp, chức vô địch duy nhất trong lịch sử cho tới nay của họ.
Đỉnh cao
Việc Wenger tới Racing Club de Strasbourg có phần bất ngờ. Huấn luyện viên Gilberto Gress – người trong những năm 1960 đã chơi ở hàng tiền vệ đội tuyển Pháp và trong đội Racing giành Cúp Quốc gia Pháp – muốn tìm một huấn luyện viên phụ trách đội trẻ và đã mời Hild. Nhưng có một vấn đề nảy sinh. Trở lại giải hạng Nhất, họ kết thúc ở vị trí thứ 3 mùa giải 1977-1978, cao nhất trong 31 năm, và vì thế có vé dự Cúp UEFA mùa sau đó. Racing chưa từng chơi ở Cúp châu Âu trong một thập kỷ, họ đã không “quen” các đối thủ và Hild cảm thấy có trách nhiệm tìm hiểu các đội bóng đó.
Các câu lạc bộ bóng đá khi ấy, đặc biệt là các câu lạc bộ ở tỉnh, thuê ít nhân viên và phải sắp xếp sao cho công việc vẫn chạy trơn tru. Khi Hild lo việc do thám các đối thủ, không ai điều hành đội trẻ và ông đã tiến cử Wenger. Wenger về câu lạc bộ năm 1978 với tư cách cầu thủ nhưng thực chất là để giúp quản lý đội trẻ. Gress không biết nhiều về Wenger nhưng có nghe đồn về sự nghiêm túc của nhân vật và chủ yếu là tin vào Hild. Sự nghiệp cầu thủ của Wenger đã bị chệch hướng một cách thích hợp. Trong 10 năm qua, Wenger vừa như một sinh viên, một cầu thủ và một huấn luyện viên tiềm năng.
Tới Racing Club de Strasbourg là đề nghị tốt nhất Wenger từng được nhận. Dù thế nào, sự nghiệp cầu thủ bóng đá của Wenger cũng đã lên tới đỉnh: được chơi như một libero, vị trí của Beckenbauer, ở một câu lạc bộ hạng Nhất và được dự Cúp châu Âu. Còn công việc giúp Hild quản lý đội trẻ sẽ là một cuộc tập sự tốt cho tương lai.
pro_fifaonline
pro_fifaonline
Thiếu úy
Thiếu úy

Giới tính : Nam
Tổng số bài viết : 324
Điểm tích cực : 441
Số lần được cảm ơn : 47
Đến từ : Bình Giang - Hải Dương
Thông Tin :

Lớp : K41 ccm2

Về Đầu Trang Go down

ARSENAL FC Empty Re: ARSENAL FC

Bài gửi by pro_fifaonline 05/01/10, 08:01 pm

Phần 3- Trợ lý HLV
Năm 1979, Arsene Wenger chơi trận đấu đúng nghĩa là cuối cùng của mình. Khi đó ông đã sang tuổi 30 và là trợ lý huấn luyện viên ở đội trẻ.

Chưa đầy 5 năm sau, Wenger trở thành huấn luyện viên trưởng của một câu lạc bộ ở giải hạng Nhất. Chưa đầy 10 năm sau, ông đã dẫn dắt một câu lạc bộ đến chức vô địch Pháp. Chưa đầy 20 năm sau, ông giành được cú đúp ở Anh. Thành công đó sẽ không thể có nếuWenger dành cả tuổi trẻ để chơi bóng ở một đẳng cấp nghiệp dư. Nhưng quan trọng hơn, chơi bóng không phải là thiên hướng của ông.

Lấy bằng huấn luyện viên

Khi ở Strasbourg, Wenger đã bắt đầu theo học để có bằng huấn luyện viên, ban đầu chỉ là bằng huấn luyện viên cấp khu vực. Tại CREPS ở Strasbourg, ông tham gia một khóa dự bị để huấn luyện trẻ em chơi bóng, sau đó là một khóa học chuyên sâu 6 ngày mà Wenger đã vượt qua để được phép lấy bằng huấn luyện viên cấp quốc gia. Thầy giáo của ông ở CREPS là Ernest Jacky, người gần 10 năm trước đã chọn Wenger vào đội tuyển của giải vô địch vùng Alsace. Jacky nhận xét: “Arsene là một chàng trai đặc biệt. Anh ấy học tập rất chăm chỉ và nghiêm túc. Anh ấy chỉ sống cho bóng đá”.

Để có bằng huấn luyện viên cấp quốc gia, Wenger đã làm việc độc lập suốt cả năm và chuẩn bị cho khóa đào tạo hàng năm do Liên đoàn bóng đá Pháp (FFF) tổ chức ở Vichy. Khóa học này kéo dài hơn 3 tuần trong mùa Hè với cả những bài học về lý thuyết và ứng dụng trong sân bóng. Các học viên được nghiên cứu về chiến thuật, kỹ năng cá nhân, sinh lý học, lý thuyết làm trọng tài, các bài tập về tốc độ, cách thức huấn luyện một nhóm. Cuối cùng là các bài kiểm tra, cả viết và thực hành.

Wenger chưa bao giờ gặp khó khăn để vượt qua các kỳ kiểm tra, vả lại bóng đá là niềm đam mê của ông. Tuy nhiên, cuộc sống trong thời gian ở Vichy xét theo nhiều cách là kịch bản tệ nhất có thể với Wenger.
Có tớ 150 người ở tất cả lứa tuổi tham gia khóa học này. Họ được chia thành các nhóm theo vần ABC, mỗi nhóm khoảng 20 học viên. Wenger ở cùng nhóm với Philippe Troussier và họ đã trở thành những người bạn. Nhiều năm sau, Wenger được Liên đoàn bóng đá Nhật Bản đề nghị tiến cử một người Pháp để làm huấn luyện viên đội tuyển quốc gia và ông đã gợi ý Troussier, người dẫn dắt đội tuyển Nhật Bản vào tới vòng 2 ở World Cup 2002.

Troussier nhớ lại: “Arsene Wenger sống khép mình. Anh ấy không giao tiếp với bất kỳ ai. Không bao giờ thấy sự sôi nổi ở anh. Arsene cũng không thể hiện bất kỳ dấu hiệu nào của sự đam mê với bóng đá mà anh có. Anh ấy không thích bộc lộ cảm xúc và thường tạo cảm giác lạnh lùng”.

Jean Petit, người từng là trợ lý của Wenger ở Monaco, nói rằng: “Wenger im lặng không phải bởi không có gì để nói. Đơn giản là anh ấy thích lắng nghe và rút ra những kết luận cho riêng mình. Nếu Wenger tự tách mình ra khỏi những người khác, đó là bởi anh ấy có những ý tưởng khác họ. Không phải Wenger cấp tiến hơn nhưng anh ấy nhìn nhận mọi thứ tốt hơn và luôn có những điều chỉnh riêng“.

Thuần túy về kỹ thuật, Wenger giỏi như bất kỳ tuyển thủ quốc gia nào, nếu không muốn nói là còn hơn họ, cả về thể lực, chiến thuật và các phương pháp tập luyện – những thứ ông đã thu lượm được từ năm 20 tuổi khi được làm việc với những huấn luyện viên tận tình và xuất sắc. Theo Petit, trong khi các cầu thủ chuyên nghiệp rất khó khăn để tiếp thu thì Wenger lại dễ dàng vượt qua tất cả. Tuy nhiên, do Wenger chưa phải là tuyển thủ quốc gia nên ông chỉ có thể tạm lấy bằng huấn luyện viên quốc gia cấp độ thấp nhất. Có 3 cấp trong hệ thống bằng cấp huấn luyện viên của Pháp. Những người đã chơi cho đội tuyển Pháp được vào thẳng cấp độ tiếp theo nếu vượt qua một kỳ kiểm tra. Trong khi đó, những người như Wenger phải chờ thêm 1 hoặc đôi khi là 2 năm. Để vào được cấp độ cao nhất, một người nghiệp dư có thể mất 7 năm. Hệ thống cấp bằng này bị chỉ trích là phân biệt đối xử nhưng cũng hợp lý nếu xét theo những đóng góp của các cầu thủ xuất sắc.

Đội trẻ

Trở lại Strasbourg, Wenger làm trợ lý của Hild và tiếp tục ra sân chơi bóng ở đội trẻ trong giải hạng Ba. Họ có khoảng 18 cầu thủ từ 16-18 tuổi. Trong 2 năm, Wenger là libero kiêm thành viên ban huấn luyện. Hild nhận xét: “Arsene Wenger giống như người anh lớn của các cầu thủ. Họ đều nghe lời anh ấy. Arsene có tài truyền thụ hiểu biết của mình cho những người khác“.

Sự thực là Wenger có năng khiếu làm thầy. Tiến cử Wenger là ý của Hild nhưng Paul Frantz, người lúc đó có chân trong Ban lãnh đạo Strasbourg, đã bảo lãnh cho Wenger. Ông kể: “Tôi đã nói với ban lãnh đạo câu lạc bộ rằng Arsene là một chàng trai xuất sắc. Anh ấy sẽ là một tấm gương lý tưởng cho các cầu thủ trẻ. Anh ấy như cha của họ“.

“Đúng lúc cảm thấy mình đã đạt tới những giới hạn riêng với tư cách một cầu thủ, tôi trở thành huấn luyện viên của đội trẻ Strasbourg. Thực ra, gia đình tôi đã phản đối chuyện đó rất mạnh. Họ bị sốc hơn nữa khi tôi quyết tâm trở thành huấn luyện viên trưởng, một công việc nhọc nhằn, thay vì làm cầu thủ. Một cầu thủ có thể về hưu khi 30 tuổi và kiếm một công việc khác (với Wenger càng thuận lợi bởi ông có thể trở về với nghiệp kinh doanh của gia đình – TT&VH) nhưng với một huấn luyện viên thì không. Điều đó có nghĩa là dành gần như cả đời bạn cho bóng đá. Nhưng tôi suy nghĩ rất độc lập và không tham khảo ý kiến của bất kỳ ai. Tôi tự quyết định cuộc đời mình“.

Và vì thế Wenger trở thành trợ lý huấn luyện viên. Điều kỳ lạ là ngoài kiến thức và sự thông minh, chính tính khí trầm lặng, ít nói của Wenger (mà Troussier từng nhận xét) đã giúp nhiều cho công việc của ông. Theo kinh nghiệm, việc duy trì được một khoảng cách hợp lý với các cầu thủ, nhất là các cầu thủ hàng đầu có trình độ và cả sự kiêu ngạo, sẽ giúp huấn luyện viên có uy hơn. Họ sẽ khó đoán biết Wenger nghĩ gì hoặc sẽ phản ứng thế nào. Đó là một trong những phẩm chất tốt nhất cần cho một huấn luyện viên. Nó cho Wenger uy tín và đặt ông ở một vị thế đầy quyền lực.

Nói cách khác, Wenger tạo ra hình tượng cổ điển về một ông thầy. Ông phát triển quan hệ cá nhân gần gũi với các học trò và thấu hiểu những vấn đề của họ, điều cũng giúp ích cho công việc. Bên cạnh đó, sự lao động nghiêm túc cả với tư cách cầu thủ của ông đã làm gương cho các đồng đội trẻ.

Trong suốt chặng đường sự nghiệp của Wenger ở Pháp luôn có một người thầy gắn bó bên cạnh mà ông suốt đời biết ơn (đầu tiên là Hild, sau đó là Frantz) và những người có ảnh hưởng tích cực khác. Sau này, Wenger cũng đào tạo được rất nhiều học trò xuất sắc, những người đã khôn ngoan biết tận dụng cơ hội làm việc với ông và đi theo con đường đúng đắn.

Sau khi giành chức Vô địch quốc gia năm 1979, huấn luyện viên Gress chỉ còn hợp đồng với Strasbourg một mùa bóng nữa. Tháng 9/1981, ông tới làm huấn luyện viên FC Brugge. Đã có một tác động kiểu domino. Cũng năm đó, đội trẻ của Hild kết thúc mùa bóng bất bại và ông đã được trao cơ hội làm huấn luyện viên đội 1. Vì thế ghế huấn luyện viên đội trẻ bỏ trống và Wenger được đôn lên.

Lần đầu tiên Wenger phụ trách một đội bóng riêng khi chưa tròn 32 tuổi. Ông đã dồn hết tâm sức vào công việc này: huấn luyện vào buổi sáng, sau đó nhốt mình trong văn phòng ở sân vận động Meinau vào buổi chiều, nơi ông chuẩn bị kế hoạch cho các trận sân khách, gặp bố mẹ và chuẩn bị cho các buổi tập sau.

Tất cả các cầu thủ, trong đó có cả Enzo Scifo lừng danh sau này, đều phải tuân thủ kỷ luật mà Wenger đặt ra. Wenger nghiêm khắc trên sân bóng, trong lúc huấn luyện và cả khi đưa ra những chỉ thị trước trận đấu. Phong cách huấn luyện viên của Wenger đã được nhiều câu lạc bộ quan tâm.

Trợ lý huấn luyện viên

Mùa hè 1983, Wenger tới Cannes, thành phố biển miền Đông Nam nước Pháp, theo đề nghị của huấn luyện viên trưởng Jean-Marc Guilou, một người quen cũ. Ông Hild phải chia tay học trò: “Chúng tôi đã có 10 năm gắn bó, nhưng quyết định ra đi là tốt cho Arsene. Anh ấy muốn học hỏi thêm, muốn trở thành huấn luyện viên trưởng. Không ai có thể tiên đoán điều gì nhưng để thành công, bạn phải vào cuộc“.

Ở Cannes, Wenger bắt đầu với tư cách trợ lý huấn luyện viên phụ trách đội trẻ. Hợp đồng đem lại cho ông mức lương 12.000 franc/tháng (tương đương 520 USD/tuần). Wenger sống trong một căn hộ tuềnh toàng cùng chung cư với vị Tổng giám đốc câu lạc bộ Richard Conte.

Guillou nhận xét: “Arsene là hình ảnh của một người cha. Anh ấy hiếm khi mắc lỗi. Anh ấy nghiêm khắc hơn tôi rất nhiều. Sự nghiêm khắc đem lại sự tôn trọng và các cầu thủ noi gương anh ấy“.

Wenger dành chủ yếu thời gian rảnh để nghiên cứu các đối thủ qua băng hình. Thú giải trí của ông là cùng với Conte chạy bộ vào buổi sáng sớm hoặc chiều tối, dọc bãi biển hoặc lên núi. Ông cũng thích chơi bóng mỗi đội 2 người với Guillou, Conte và Boro Primorac (cầu thủ người Croatia của Nice sau này trở thành trợ lý cho Wenger ở Grampus Eight và Arsenal). Thời gian còn lại là để sống trong thế giới tư tưởng. Theo Guillou, ông và Wenger đàm đạo cả về các vấn đề đạo đức, triết học và thời sự. Nhưng 80% các cuộc nói chuyện của họ là về phương pháp huấn luyện và các kỹ năng thúc đẩy tinh thần cầu thủ. Ông nói: “Khi còn trẻ, huấn luyện viên thường dành phần lớn thời gian để tìm kiếm các phương pháp huấn luyện tốt nhất có thể, những phương pháp sẽ đem lại kết quả phi thường. Chúng tôi đã thử các phương pháp rất thú vị nhưng không có kết quả rõ rệt. Không có phép thần trong bóng đá“.

Cũng không có phép thần nào ở trên sân bóng. Đội 1 của Cannes khởi đầu mùa bóng không tốt. Nhưng rồi tình hình khá dần lên và họ lọt vào tới tứ kết Cúp Quốc gia Pháp. Trong thời gian đó, Guillou bận sang châu Phi để ký hợp đồng với cầu thủ trẻ người Bờ Biển Ngà Youssouf Fofana. Wenger được hưởng lợi 2 lần từ điều này. Ông được sử dụng cầu thủ này khi tới làm huấn luyện viên Monaco 3 năm sau đó. Nhưng ngay lúc ấy, việc Guillou vắng mặt đã cho Wenger cơ hội làm huấn luyện viên đội 1.
pro_fifaonline
pro_fifaonline
Thiếu úy
Thiếu úy

Giới tính : Nam
Tổng số bài viết : 324
Điểm tích cực : 441
Số lần được cảm ơn : 47
Đến từ : Bình Giang - Hải Dương
Thông Tin :

Lớp : K41 ccm2

Về Đầu Trang Go down

ARSENAL FC Empty Re: ARSENAL FC

Bài gửi by pro_fifaonline 05/01/10, 08:02 pm

Phần 4- HLV trưởng
Sự nghiệp huấn luyện viên của Wenger có chút duyên nợ với một người mang họ Platini: Aldo Platini. Ông Aldo được người ta nhớ đến chủ yếu bởi có con trai là Michel Platini, cầu thủ vĩ đại của bóng đá Pháp.
1984 là một năm tốt đẹp với bóng đá Pháp và Wenger. Mùa Hè đó, Michel Platini cùng đội tuyển Pháp giành chức Vô địch châu Âu còn Wenger lần đầu tiên trở thành huấn luyện viên trưởng. Không những thế, đó còn là đội bóng đang chơi ở giải Vô địch Pháp. Đề nghị từ AS Nancy Lorraine đến một cách bất ngờ. Tuy rất muốn giữ Wenger nhưng Cannes cũng không muốn cản trở ông tìm lối đi riêng.

Guillou nói: “Tôi không cố gắng giữ chân Arsene bởi đó là một cơ hội cho anh ấy. Arsene không phải típ người chịu phục tùng người khác theo kiểu sai vặt. Anh ấy có những phẩm chất để trở thành nhân vật chính“.

Cơ hội bằng vàng

Wenger có thể có những phẩm chất đó dù mới chỉ 35 tuổi, nhưng ở buổi bình minh của sự nghiệp huấn luyện viên, ông chưa từng được đánh giá là một tài năng xuất sắc. Wenger có được công việc đó khi Nancy đang tuyệt vọng và một lý do khác nữa là ông lại rẻ.

Chính Aldo Platini đã liên hệ với Wenger. Xuất thân là cầu thủ có sự nghiệp khiêm tốn, vị huấn luyện viên trẻ tuổi ấp ủ tham vọng chinh phục đỉnh cao này có quá ít vốn liếng xét về kinh nghiệm cá nhân. Nhưng Wenger có thế mạnh là ham hiểu biết và khả năng tiếp cận những người lớn tuổi như con với cha. Aldo Platini chỉ là người tiếp theo, sau Hild và Frantz.

Mùa bóng 1983-1984, mùa thứ hai của huấn luyện viên Herve Collot, Nancy có nguy cơ xuống hạng, nhiều cầu thủ chủ chốt của họ ra đi và tới cuối mùa thì Collot từ chức với lý do sức khỏe. Tất cả xảy ra đột ngột và điều quan trọng là phải nhanh chóng tìm được ai đó lấp chỗ trống mà ông để lại.

Nhiều vị trí huấn luyện viên được tạo ra từ thất bại của ai đó. Trường hợp của Wenger đặc biệt bởi không ai ở Nancy biết về ông. Họ buộc phải tin rằng khả năng của ông tốt như lời giới thiệu. Chủ tịch Gerard Rousselot không biết Wenger. Giám đốc bóng đá Aldo Platini cũng chỉ nghe Hild giới thiệu.

Nhưng sau đó Aldo Platini đã gặp Wenger ở Cannes trong một chuyến săn tìm các cầu thủ trẻ giá rẻ. Ông kể: “Chúng tôi rất hợp ý nhau và tôi đã hỏi Wenger có muốn đến Nancy hay không. Thực ra vị trí của tôi không có quyền tìm huấn luyện viên. Đó là quyền của chủ tịch câu lạc bộ. Nhưng Rousselot tin tưởng tôi“.

Wenger đã tới Nancy để thương thảo hợp đồng với Rousselot. Họ nhất trí ký hợp đồng 3 năm với mức lương khoảng 25.000 franc/tháng (gần 4.000 USD).

Gánh nặng trách nhiệm

Vào thời gian Wenger nhận ghế huấn luyện viên, những chiến thắng quen thuộc với Nancy từ giữa thế kỷ 1970 đã trở thành dĩ vãng và tiền của họ cũng cạn dần. Thời còn Michel Platini, câu lạc bộ thu hút 13.000 khán giả/trận (đó là một con số khổng lồ với một đội bóng như Nancy). Trong mùa bóng đầu tiên của Wenger, số khán giả đã giảm xuống dưới 6.000. Doanh thu bán vé giảm, ngân quỹ để tăng cường sức mạnh cũng giảm sút hoặc không thuyết phục được các cầu thủ hàng đầu gia hạn hợp đồng. Nancy chưa bao giờ tiêu nhiều hơn số tiền họ có. Vị trí huấn luyện viên trưởng của Wenger ngay ở lần đầu tiên đã thực sự gặp khó khăn.

Với các đội trẻ (như khi Wenger còn ở Strasbourg và Cannes), thành công trên sân cỏ chỉ là thứ yếu so với các mục tiêu dài hạn. Một đội bóng trẻ là vườn ươm tài năng và không có mục tiêu buộc phải chiến thắng. Giờ là lần đầu tiên Wenger thấy mình phải huấn luyện một đội bóng mà kết quả sẽ trở thành vấn đề thật sự vào cuối tuần.

Chính ở Nancy, Wenger bắt đầu bộc lộ khả năng tinh tường trong việc mua cầu thủ mà sau này đã trở nên quen thuộc ở Arsenal. Không có những khoản tiền lớn để xây dựng đội hình theo ý đồ, ông buộc phải bỏ công đi tìm kiếm cầu thủ. Với năng khiếu, khả năng ứng biến và biết cách tung hỏa mù, đôi khi còn giả vờ tin tưởng không đúng chỗ, Wenger đã “làm xiếc“ trên thị trường cầu thủ. Ông mượn được một hậu vệ Bồ Đào Nha từ PSG và một trung phong từ Metz, đội láng giềng ở hạng 4. Để thay thế “máy quét“ Phillippe Jeannol, người bị quyến rũ bởi danh tiếng và tiền bạc của PSG, Wenger đã liên hệ với người bạn cũ Jean-Luc Arribat. Ở tuổi 29, Arribat đã chu du nhiều nơi và quyết định tới Nancy bởi sự đặc biệt của Wenger.

Wenger rất nghiêm túc, yêu cầu cao và kiên định. Ông luôn là người đầu tiên đến Forêt-de-Haye, sân tập ngoại ô cách trung tâm thành phố 10km, và là người về cuối cùng. Nhưng mặt khác, ông cũng là người của thực tế, cấp tiến và sẵn sàng chấp nhận mạo hiểm. Arribart kể: “Để tạo được hứng thú cho các cầu thủ, Wenger cố gắng đảm bảo sự đa dạng trong các buổi tập. Ông ấy giúp chúng tôi tin tưởng vào bản thân và hiểu rõ trách nhiệm trên sân“.

Aldo Platini cũng hài lòng: “Tôi hơi ngạc nhiên bởi những gì Arsene đã làm được. Tôi chưa bao giờ thấy có điều tiếng gì về vấn đề huấn luyện của anh ấy. Arsene rất được yêu mến và đó là điều hiếm thấy. Anh ấy là một thủ lĩnh bẩm sinh. Arsene biết khi nào nên im lặng và khi nào nên nói“.

Tinh thần đổi mới

Từ đầu những năm 1970, Nancy đã sử dụng hàng rào cầu thủ bằng gỗ để tập đá phạt trực tiếp. Đó cũng là câu lạc bộ đầu tiên ở Pháp lập ra trung tâm đào tạo. Còn cái Wenger đã mang đến câu lạc bộ này là tinh thần đổi mới.

Giờ thì ông đã có toàn quyền về chuyên môn và cơ hội để thực hiện các ý tưởng đang ấp ủ. Động thái đầu tiên là đưa đội bóng đi cắm trại xa để tập luyện trong mùa hè. Không bao giờ làm điều gì nửa vời, Wenger chọn Val Thorens, một khu trượt tuyết thuộc dãy núi Alps.

Wenger mời một nhà dinh dưỡng học tới để giáo dục các cầu thủ về phương pháp và chế độ ăn, cái gì nên ăn và cái gì không. Khi các cầu thủ ngồi ăn trong căn tin, họ không bao giờ thấy có bánh mì trên bàn và chắc chắn cũng không có bơ. Wenger cấm ngặt trò ăn vặt trước các bữa và yêu cầu tăng tối đa các thực phẩm thô hoặc rau luộc. Thậm chí vợ của các cầu thủ cũng được gọi đến để nghe nói chuyện bởi họ là những người nấu ăn ở nhà. Bác sĩ dinh dưỡng viết một cuốn sổ tay hướng dẫn nhỏ và phân phát cho cả đội bóng.

“Với một huấn luyện viên trưởng, điều khó khăn nhất là phải tới vào thời điểm thích hợp và ra đi cũng vào một thời điểm thích hợp. Nó giống như một mối tình: luôn có một người ít muốn chia tay hơn người kia và khi sự việc đã qua, họ phải mất nhiều thời gian hơn để vượt qua nỗi thất vọng. Có những người vẫn tiếp tục nghĩ ngợi và gặm nhấm nỗi buồn trước khi quen được với thực tại. Cũng có những người không thể không lo nghĩ và chuẩn bị để đối phó ngay khi hiểm họa còn đang manh nha. Tôi là người như thế“.

Có cảm giác Wenger coi Nancy như một phòng thí nghiệm bóng đá. Một trong những điều vĩ đại nhất mà ông làm được ở Arsenal là tạo ra những ngôi sao. Ông biết cách thu thập những mảng màu mờ nhạt để ráp thành một bức tranh rực rỡ. Chính ông đã biến Emmanuel Petit từ sự lựa chọn thứ 3 ở vị trí hậu vệ trái đội tuyển quốc gia thành tiền vệ trung tâm số một của đội tuyển Pháp và tỏa sáng ở World Cup 1998. Giống như một cao thủ chơi cờ, ông đã điều Thierry Henry từ biên vào giữa và biến anh thành một trong những tiền đạo xuất sắc nhất thế giới. Nhưng điều tương tự xảy ra đầu tiên ở Nancy. Khi Wenger ký hợp đồng với cầu thủ 20 tuổi Eric Bertrand, anh này còn là một tiền đạo ở các hạng đấu thấp. Tới khi Wenger rời Nancy 3 năm sau đó, ông đã kịp biến Bertrand thành một hậu vệ cánh tài năng. Năm 1986, một tiền vệ trái có tên Eric Di Meco được mượn về từ Olympique Marseille. Wenger đã thử anh ở vị trí hậu vệ trái và nhờ thi đấu tốt trong vai trò đó, Di Meco đã được gọi vào đội tuyển Pháp và trở lại Marseille, nơi anh được chơi ở 2 trận chung kết Cúp C1.

Arribart nói: “Wenger có thể nhìn thấy khả năng phát triển của các cầu thủ trẻ. Ông ấy hiểu rằng một cầu thủ có thể chơi ở nhiều vị trí khác nhau, phụ thuộc vào tuổi tác, sức khỏe và sự phát triển tài năng. Đó là vấn đề năng khiếu“.

Phong cách “giáo sư"

Thoạt trông, Wenger như một kẻ nhạt nhẽo. Ông vẫn thường xuất hiện ở đường biên với vẻ ngoài vô cảm. Thậm chí trong những thất bại cay đắng nhất, Wenger vẫn xuất hiện trước giới truyền thông với một cái “mặt nạ“ mà nếu không tinh ý bạn sẽ không nhận ra dấu hiệu thất vọng phảng phất trên mặt ông.

Thực ra, khi còn ở Nancy, Wenger chưa có cái “mặt nạ“ đó và lúc ông tức giận, điều đó sẽ lộ rõ. Theo Arribart, trong giai đoạn khởi đầu sự nghiệp huấn luyện viên, Wenger thể hiện cảm xúc nhiều hơn. Nhưng rồi ông dần học được cách kiềm chế cơn giận khi nhận ra rằng người bình tĩnh có lợi hơn và tạo được ảnh hưởng tốt hơn tới các học trò.

Bão táp

Wenger đã ổn định được cuộc sống ở Nancy. Nơi ở của huấn luyện viên này là một căn hộ tại trung tâm thành phố nhưng ông chỉ dùng để về ngủ và nghiên cứu băng hình các trận đấu. Sau mỗi trận trên sân nhà, ông cùng với Ban giám đốc câu lạc bộ đi ăn tối ở một nhà hàng Italia, thói quen vẫn được duy trì sau này khi ở Arsenal. Mỗi tuần một lần, Wenger ăn trưa ở nhà Platini gần Forêt-de- Haye.
Mùa bóng đầu tiên của Wenger ở Nancy kết thúc với vị trí thứ 12 trong bảng xếp hạng. Theo Aldo Platini, vị trí đó cũng đã là rất tốt. Nhưng sau khi mùa bóng kết thúc, Nancy không còn giữ được những cầu thủ tốt nhất. Tiền đạo Robert Jacquet sang PSG, tiền vệ sáng tạo người Uruguay Ruben Umpierrez được bán cho Matra Racing, thủ môn đội tuyển quốc gia Bruno Martini trở lại Auxerre sau thời gian được cho mượn 2 năm. Lần đầu tiên, Wenger thể hiện khả năng tìm kiếm các tài năng giá rẻ hơn ở nước ngoài. Vượt qua nhiều câu lạc bộ khác, ông có được hậu vệ người Slovenia, Adriano Fegic (từng khoác áo đội tuyển Nam Tư cũ).

1985-1986 không phải là một mùa giải thành công với Nancy. Lượng khán giả nhà tới sân tăng lên nhưng thành tích của đội bóng đi xuống. Thảm họa được chặn lại ở vị trí thứ 17 cuối mùa giải và có suất play-off tranh vé trụ hạng gặp đội bóng cũ của Wenger, FC Mulhouse (đội xếp thứ hai ở giải hạng Nhì). Nancy giành chiến thắng chung cuộc sau 2 lượt đấu với tổng tỷ số 3-2 và đảm bảo vị trí ở giải Vô địch Pháp mùa kế tiếp.

Sau mùa giải thứ hai của Wenger ở Nancy, tình hình “chảy máu“ cầu thủ của câu lạc bộ thêm trầm trọng. Các tiền vệ Arribart, Bruno Germain, Eric Martin lần lượt ra đi. Nancy mất gần như cả hàng tiền vệ. Ngân sách hạn hẹp nên dù đã trổ tài mua sắm cầu thủ “tốt và rẻ“ nhưng Wenger cũng chỉ đưa về được một tiền vệ là Phillippe Piette. Aldo Platini tìm thêm được tiền vệ Peter Hannich, tuyển thủ Hungary từng chơi ở Mexico’86.

Tình hình của Nancy thực sự nguy ngập ở mùa bóng 1986-1987. Aldo Platini thừa nhận là không thể cứu vãn: “Các cầu thủ bỏ đi khi hết hạn hợp đồng. Những cầu thủ mà chúng tôi định mua thì lại đắt nên Chủ tịch câu lạc bộ không muốn chi tiền. Chúng tôi bị xuống hạng là đúng“.

Đó là lần duy nhất trong 3 thập kỷ liên quan tới bóng đá cho tới nay, Wenger có trải nghiệm xuống hạng. Nhưng thái độ của ông khá bình thản. Wenger đã làm hết sức mình. Thông thường, khi thành tích của câu lạc bộ giảm sút thì huấn luyện viên bị quy lỗi trước tiên và ở trường hợp này, Wenger sẽ là người đầu tiên bị sa thải. Nhưng ông đã chuẩn bị tinh thần khi biết trước mình sẽ phải ra đi.

Nancy xuống hạng nhưng cả nước Pháp đã biết đến tài năng của Wenger. Rõ ràng, Nancy xuống hạng vì quá yếu chứ không phải do lỗi ở huấn luyện viên. Một chân trời mới đang chờ đón Wenger!
pro_fifaonline
pro_fifaonline
Thiếu úy
Thiếu úy

Giới tính : Nam
Tổng số bài viết : 324
Điểm tích cực : 441
Số lần được cảm ơn : 47
Đến từ : Bình Giang - Hải Dương
Thông Tin :

Lớp : K41 ccm2

Về Đầu Trang Go down

ARSENAL FC Empty Re: ARSENAL FC

Bài gửi by pro_fifaonline 05/01/10, 08:04 pm

Phần 5- chức vô địch Quốc gia
Canh bạc

Việc chỉ định Wenger làm huấn luyện viên trưởng Monaco được giữ bí mật cho đến khi ông hết hợp đồng với Nancy khiến người ta chỉ chú ý tới phần bổ sung mới nhất vào lý lịch của tân huấn luyện viên là một thất bại bẽ bàng: dẫn dắt Nancy rơi xuống hạng Nhì.

Và các cổ động viên Monaco có quyền đặt câu hỏi: Tại sao lại là Wenger?

Một năm trước đó, Wenger không phải là lựa chọn số một của Monaco. Người mà câu lạc bộ này đặt vấn đề đầu tiên là một ông thầy cũ của Wenger, Gilbert Gress. Ông Gress là người đã đưa Strasbourg tới chức Vô địch quốc gia năm 1979 và từng sử dụng Wenger như một libero dự bị trong một trận đấu gặp Monaco. Sau một thời gian ở FC Brugge (Bỉ), Gress đã sang làm huấn luyện viên của Neuchatel Xamax (Thụy Sĩ), nơi ông cảm thấy cuộc sống thoải mái và không muốn rời đi. Gress có vẻ giống Paul Frantz (người từng từ chối làm huấn luyện viên AC Milan) ở chỗ không muốn tới các câu lạc bộ lớn. Rõ ràng, tham vọng là điều mà Wenger không thể học ở những người thầy đáng kính đã truyền dạy cho ông rất nhiều về chuyên môn này. Về lĩnh vực đặc biệt này, Wenger tự học.

Có hai người đã liên hệ với Gress. Người đầu tiên là Giám đốc bóng đá của câu lạc bộ, Henri Biancheri, một cựu cầu thủ. Người thứ hai là Chủ tịch câu lạc bộ, Jean-Louis Campora, một tiến sĩ y khoa. Việc Gress từ chối lời mời đã cho họ cơ hội để mạo hiểm. Và họ đã đi thẳng tới thái cực kia: quyết định mời một huấn luyện viên trẻ tuổi tài năng như một phần trong chiến lược phát triển đội bóng lâu dài. Wenger là một huấn luyện viên trẻ đáp ứng tiêu chuẩn đó: một người mới vào nghề có năng lực, hăng say làm việc, mới bắt đầu tạo được danh tiếng dù thành tích còn chưa có gì. Conte là người đã gợi ý Wenger cho họ. Ông nói: “Tôi có quan hệ thân thiết với Chủ tịch câu lạc bộ. Khi thấy ông ấy bảo đang tìm một huấn luyện viên, tôi gợi ý người mà ông ấy cần tìm đang ở Nancy“.

Biancheri từng gặp Wenger ở câu lạc bộ bóng đá Variete và đã nghe nói về ông trước đó khi còn làm việc cho chi nhánh của hãng Adidas nằm gần Strasbourg. Nhưng ông hiểu rằng Conte biết Wenger rõ hơn mình, Conte nói: “Một cách thân tình, tôi giới thiệu để cho hai bên nói chuyện với nhau. Ông Chủ tịch không biết Arsene và anh ấy cũng không biết ai ở Monaco. Đó là một cuộc gặp bí mật. Arsene vẫn còn hợp đồng với Nancy và Monaco lại không có nhiều tiền để phá hợp đồng“.

Monaco tiếp cận Wenger đúng mùa Hè mà Nancy đã trụ hạng sau trận play-off. Cảm thấy không có hy vọng ở Nancy, Wenger đã đề nghị câu lạc bộ cho ông ra đi nhưng không được. Chủ tịch Nancy, Rousselot, nhớ lại: “Arsene đề nghị được giải phóng khỏi hợp đồng nhưng tôi đã từ chối. Trước tiên là bởi tôi coi trọng khả năng huấn luyện của anh ấy. Thứ hai, tôi nghĩ nếu Monaco thiết tha họ sẽ sẵn sàng bỏ tiền ra để giải phóng hợp đồng cho anh ấy. Nhưng họ đã từ chối“. Cũng theo ông Rousselot, Wenger có vẻ buồn vì không đạt được ý nguyện nhưng vẫn tiếp tục công việc với thái độ lịch sự và hợp tác.

Dù không sẵn lòng đổ tiền ra để có ngay Wenger, Monaco đã ưng và sẵn sàng chờ đợi. Họ tạm thuê Stefan Kovacs, một huấn luyện viên lão làng 65 tuổi, làm huấn luyện viên trong khi chời Wenger một năm.

Điều khiển từ xa

Trong bóng đá, hiếm thấy một huấn luyện viên biết rõ và đã chuẩn bị cho công việc sẽ làm nhiều hơn khi đảm nhận nó. Đó là điều đã xảy ra với Wenger khi mất cả năm ở Nancy dù biết mình sắp tới Monaco. Ông đã có cơ hội hiếm hoi để tiến hành trước một số vụ mua sắm cầu thủ. Cho tới trước khi trở thành huấn luyện viên tự vào do tháng 5/1987, Wenger đã âm thầm làm việc với Biancheri từ đầu năm. Biancheri nói: “Tôi đã gặp ông ấy 4-5 tháng trước khi mùa bóng kết thúc. Tôi giải quyết yêu cầu mua những cầu thủ mà Arsene muốn có“.

Hai hợp đồng đầu tiên của Wenger ở Monaco là các cầu thủ Anh: Mark Hateley từ AC Milan và Glenn Hoddle từ Hottenham Hotspur. Họ được mua về theo ý của Wenger dù ông chưa sang làm huấn luyện viên Monaco. Cũng theo chỉ thị của Wenger, câu lạc bộ này còn mua Battiston, một trung vệ đã có 50 lần khoác áo Đội tuyển Pháp vừa hết hạn hợp đồng với Bordeaux, và tiền vệ Luc Sonor từ Metz, người đã nhanh chóng được chọn vào Đội tuyển Pháp.

Sức mạnh để chiến thắng

Wenger còn được thừa hưởng một đội bóng tốt với 2 ngôi sao ở hàng phòng ngự: Ettori trong khung thành và hậu vệ Manuel Amoros, người có số lần khoác áo đội tuyển quốc gia nhiều nhất lúc bấy giờ. Với việc đưa vào 2 cầu thủ người Anh, Monaco trở thành một đội bóng mang dấu ấn riêng của Wenger, một sự hòa trộn nhuần nhuyễn và phát huy tối đa khả năng của các tài năng trẻ này để tạo nên sức mạnh tập thể. Kể từ đó, phần lớn các tình huống triển khai bóng đều qua đôi chân ma thuật của Hoddle. Sát cánh với cầu thủ này ở giữa sân là một tiền vệ phòng ngự kiểu Pháp cổ điển có tên Claude Puel, người đã gia nhập Monaco khoảng 1-2 năm sau Ettori. Theo Ettori, Puel không phải là một cầu thủ có khả năng xử lý bóng giỏi nhưng có vai trò rất quan trọng. Công việc của Puel là đoạt bóng và chuyền cho Hoddle.

Puel kể: “Bất cứ khi nào cảm thấy khó xử lý, chúng tôi chỉ việc chuyền cho Glenn. Ở Anh, nơi người ta vẫn chơi bóng dài, anh ấy như kẻ lạc loài. Nhưng bóng đá ở Pháp rất phù hợp với lối chơi của Glenn. Chính anh ấy là nhà tổ chức trên sân và tạo ra sự khác biệt“.

Với khả năng quan sát tốt và kỹ thuật khéo léo nên khi có bóng trong chân, Hoddle có thể lựa chọn phương án xử lý hiệu quả. Anh có thể chuyền cho Amoros để thực hiện những pha chồng cánh, hoặc phối hợp với một Youssouf Fofana mạnh mẽ và kỹ thuật (cầu thủ này đã được Guillou đưa từ Bờ Biển Ngà về Cannes khi Wenger còn ở đó và ông rất trân trọng tài năng của anh). Hoddle cũng có khả năng chuyền bóng thẳng đến tầm đầu của Hateley.

Theo Hateley, Hodle chuyền bóng rất chính xác, hiểm hóc và cũng liên tục hỗ trợ các đồng đội trong các pha tấn công. Tất nhiên là Hateley cũng trở thành mối đe dọa thường trực của các hàng phòng ngự Pháp không chỉ bởi có sự hỗ trợ của Hoddle. Ettori nhận xét: “Hateley là một tiền đạo Anh điển hình, đầy sức mạnh và không biết sợ hãi. Các hậu vệ Pháp chưa từng gặp tiền đạo nào mạnh mẽ như thế. Và anh ấy còn sở hữu một tinh thần thi đấu kiểu Anh. Ở Pháp, các đội bóng cố gắn thắng trên sân nhà và không để thua trên sân khách. Nhưng anh ấy và Glenn luôn nghĩ tới việc giành thắng lợi dù ở bất cứ đâu“.

Kết thúc mùa bóng, Hateley trở thành cầu thủ ghi bàn nhiều thứ hai ở giải Vô địch Pháp sau Jean-Pierre Papin của Marseille. Nhưng Monaco thì kết thúc ở trên Marseille, với ngôi Vô địch.

“Khi tôi 22 tuổi, một cô bạn nói với tôi rằng cô ấy đã gặp được một người có khả năng xét đoán người qua nét chữ. Người đó đã xem chữ ký của tôi và phán rằng: “Anh ta sẽ chẳng bao giờ kiếm được tiền“. Có lẽ cô bạn muốn nói rằng tôi không bao giờ để ý tới tiền bạc. Quả thật, trong đời tôi, việc kiếm được tiền là sự ngẫu nhiên. Tôi ghê sợ phải làm cái gì đó chỉ vì tiền... Có đôi lần tôi nói với các vị đại diện cầu thủ: “Điểm khác biệt giữa các anh và tôi là nếu ngày mai trong thế giới bóng đá không còn tiền thì tôi vẫn còn ở đây, nhưng các anh thì không””

Ánh hào quang

Wenger đã làm những gì để có được chiến tích huy hoàng này? Chắc chắn là không ít. Nhưng điều quan trọng là ông đã vượt qua được sức ép của sự nghi ngờ. Các cầu thủ ban đầu cũng không tin vào khả năng huấn luyện và cơ hội thành công của Wenger. Ettori thổ lộ: “Việc lựa chọn Wenger làm huấn luyện viên khiến chúng tôi hơi ngạc nhiên. Ông ấy đến từ một câu lạc bộ vừa xuống hạng. Nhưng chỉ sau nửa tháng, chúng tôi đã hiểu tại sao ông ấy có mặt ở đây. Đó chính là huấn luyện viên mà chúng tôi cần“.

Nhưng cùng với tài năng, Wenger cũng đã gặp một chút may mắn để thành công đến ngay lập tức. Monaco vừa trải qua một thời kỳ khó khăn. Họ đã đoạt chức Vô địch quốc gia Pháp năm 1978 và một lần nữa vào năm 1982. Họ cũng vào tới chung kết Cúp quốc gia Pháp các năm 1980 và 1985. Đó là giai đoạn thành công nhất trong lịch sử câu lạc bộ. Và đột nhiên, trong hai mùa bóng sau đó, họ sa sút.

Wenger đã tới vào một thời điểm bước ngoặt. Mọi việc thường dễ dàng hơn khi huấn luyện viên tới một câu lạc bộ đúng lúc họ vừa trải qua một mùa bóng có kết quả không như ý. Các cầu thủ sẽ sẵn sàng hơn để tiếp thu và khát khao tiến bộ. Họ cũng sẵn sàng chờ đợi ai đó nói cho họ biết cần phải làm gì. Wenger là một huấn luyện viên như thế. Ông là người tự tin và biết cách khơi dậy sự tự tin ở các cầu thủ vừa trải qua một mùa bóng khó khăn. Một không khí tập luyện hăng say được gây dựng. Tất cả các cầu thủ như những khối thuốc nổ sẵn sàng bùng cháy. Xét về khía cạnh tâm lý, Wenger cũng thành công khi tạo ra được tinh thần đoàn kết và đồng lòng trong đội bóng dù để một cầu thủ nước ngoài làm thủ lĩnh trên sân.

Triết lý của Wenger là các cầu thủ của ông phải luôn giữ thế chủ động, tạo được sức ép lên đối thủ và ngăn chặn mọi ý đồ của đối phương. Với sơ đồ chiến thuật 4-4-2 quen thuộc (20 năm làm huấn luyện viên, Wenger vẫn trung thành với sơ đồ ấy), cách làm của ông là tìm cách để các cầu thủ thích nghi với sơ đồ này và phát huy thế mạnh của họ trong khuôn khổ cho phép. Monaco của Wenger đã được tạo nên để sẵn sàng cho chiến thắng.

Chức vô địch quốc gia đến đúng vào mùa bóng đầu tiên của Wenger ở Monaco. Với Wenger, giành chức vô địch quốc gia Pháp là đỉnh cao có ý nghĩa quan trọng và sẽ đi theo ông suốt đời. Đó là phần thưởng cho những nỗ lực học hỏi và tự cải tiến, những cuộc “hành hương“ sang Đức với Hild, cho thời gian ngồi trong các quán cà phê để lượm lặt những ý tưởng hay, cho hàng nghìn giờ chăm chú nghiên cứu băng hình, cho nhiều đêm mất ngủ vì bóng đá...
pro_fifaonline
pro_fifaonline
Thiếu úy
Thiếu úy

Giới tính : Nam
Tổng số bài viết : 324
Điểm tích cực : 441
Số lần được cảm ơn : 47
Đến từ : Bình Giang - Hải Dương
Thông Tin :

Lớp : K41 ccm2

Về Đầu Trang Go down

ARSENAL FC Empty Re: ARSENAL FC

Bài gửi by pro_fifaonline 05/01/10, 08:06 pm

PHẦN 6- Đấu trường CHÂU ÂU
Mục tiêu của mọi huấn luyện viên cấp câu lạc bộ ở châu Âu là giành được Cúp C1. Cho đến khi Arsene Wenger tới Monaco, vẫn chưa câu lạc bộ Pháp nào giành được chiến thắng ở giải đấu được tổ chức từ ý tưởng của một người Pháp này.

Nhưng khi ông rời Monaco, nước Pháp đã có chiếc cúp này.

Không có “vua”

Đó là thời kỳ đáng nhớ trong lịch sử bóng đá châu Âu khi mọi thứ dường như đều có thể xảy ra. Wenger từng có mặt ở Paris năm 1975 để xem trận chung kết Cúp C1, khi các hooligan Leeds United làm loạn và khiến câu lạc bộ của họ bị cấm tham dự các Cúp châu Âu trong 3 năm. Mười năm sau, các cổ động viên Liverpool có mặt ở trận chung kết tại sân vận động Heysel (Bỉ) còn gây chuyện khủng khiếp hơn: gián tiếp làm chết 39 khán giả, trong đó 38 người là cổ động viên Juve. Tất cả các câu lạc bộ Anh bị cấm dự các giải châu Âu trong 5 năm. Khi bóng đá Anh đã thống trị Cúp C1 trong gần cả thập kỷ trước đó thì sự vắng mặt của họ đã mở ra một sân chơi “thoáng đãng“ cho các đội đến từ những nền bóng đá khác.

Đó là thời điểm trước khi “siêu giải” Champions League được tạo ra, trước khi có phán quyết Bosman làm rung chuyển thế giới bóng đá và trước khi truyền hình vệ tinh bùng nổ cho phép các đội bóng “quý tộc“ bứt xa phần còn lại về sự giàu có. Đó cũng là thời kỳ các câu lạc bộ Đông Âu còn giữ được những cầu thủ giỏi nhất của họ trước khi Bức từng Berlin sụp đổ. Cả Steaua Bucarest và Sao Đỏ Belgrade đều đã giành Cúp C1. Porto của Bồ Đào Nha cũng đã làm được điều ấy. Đó cũng là một cơ hội tốt cho bóng đá Pháp tiến lên.

Wenger từng chơi ở Cúp C1 trong trận Strasbourg thua đau 0-4 ở Duisburg. Nhưng trận đầu tiên của ông ở giải này với tư cách huấn luyện viên là tại Iceland. Monaco thua Valur Reykjavik 0-1 trước khi thắng lại 2-0 ở sân Louis II. Chiến thắng trước FC Brugge đã đưa họ vào tứ kết. Monaco dừng bước khi thua trận trên sân nhà và hòa trên sân Galatasaray. Đó mới chỉ là lần đầu thử sức của Wenger. Ông tin tưởng sẽ còn nhiều cơ hội tấn công nữa vào đỉnh cao nhất của bóng đá cấp câu lạc bộ. Trên thực tế, Wenger đã phải chờ thêm 5 năm để được cạnh tranh một lần nữa ở Cúp C1. Nguyên nhân là họ đã luôn về sau Olympique Marseille (O.M) ở giải vô địch quốc gia. Điều chua xót là O.M đã vượt qua Monaco không chỉ nhờ thực lực mà bằng cả những trò “đi đêm“ bẩn thỉu. Trong thời gian ấy, O.M đã 2 lần vào chung kết Cúp C1, trong đó có 1 lần đoạt Cúp.

Kẻ thù hai mặt

Thật bất hạnh cho Wenger, Monaco không phải là câu lạc bộ Pháp được mọi người nhớ đến trong thời kỳ ấy. Câu lạc bộ đó là O.M. Và không hẳn là bằng cách “đường đường chính chính“.

Khi Monaco giành chức vô địch quốc gia 1988, O.M chỉ về đích thứ 6. Sau đó họ tiến lên rất mạnh để giành chức vô địch quốc gia 5 lần liên tiếp. Một nguyên nhân giúp họ có được sự thống trị tuyệt đối là lượng khán giả nhà đông đảo trên sân vận động có sức chứa lớn nhất ở Pháp cho tới thời điểm đó (60.000 chỗ). Đó là một lợi thế nhiều mặt. Trước tiên là lợi thế về tài chính, tất nhiên. Trong khi đó sân Louis II chỉ có 18.500 chỗ và thường xuyên thưa vắng khán giả. Sự hỗ trợ của Hoàng gia Monaco không đủ để san lấp khoảng cách đó hết tuần này qua tuần khác.

Nhưng lợi thế đó tương đối mơ hồ. Điều dễ nhận thấy hơn là O.M sở hữu lực lượng cầu thủ hùng hậu còn Monaco thì không. Một năm sau khi giành chức vô địch quốc gia, Monaco của Wenger mất hậu vệ xuất sắc nhất Manuel Amoros về tay O.M. Tuyển thủ Bồ Đào Nha Rui Barros cũng sang O.M sau 2 năm ở Monaco. Và nếu Wenger có thể ký hợp đồng với các cầu thủ hàng đầu, đối thủ của ông còn ký được nhiều hơn. Nhà tài phiệt Bernard Tapie trở thành Chủ tịch O.M từ năm 1986 và đã liên tiếp đưa về câu lạc bộ này nhiều ngôi sao. Thời Wenger ở Monaco, trong danh sách cầu thủ O.M có những siêu sao như Jean-Pierre Papin, Eric Cantona, Basile Boli, Jocelyn Angloma, Marcel Desaily... O.M còn tung ra sân 2 cầu thủ mà Wenger đã chăm bẵm ở Nancy: Bruno Germain và Eric Di Meco.

Trong thời kỳ mạnh nhất, O.M thường xuyên đóng góp hơn một nửa số cầu thủ trong đội tuyển quốc gia. Và họ còn có cả những ngôi sao nước ngoài. Trong nhiều năm, Wenger đã phải chuẩn bị cho hàng phòng ngự đối phó không chỉ với Papin – cầu thủ ghi bàn hàng đầu ở giải vô địch Pháp – mà còn với cả Enzo Francescoli, Dragan Stojkovic, Alen Boksic, Abedi Pele, Rudi Voeller, Paolo Futre và Chris Waddle. Họ ở trong số những tài năng lớn nhất của bóng đá thế giới lúc bấy giờ.

Nếu chỉ có vậy thì còn may cho Monaco. Tapie không chỉ sử dụng tiền để mua các cầu thủ tốt nhất, ông ta còn có những thủ đoạn khác, trong đó có việc “mua” các cầu thủ đối phương.

Dã tràng xe cát

Mùa bóng 1988-1989, chấn thương đã khiến Hateley phải chia tay Monaco. Wenger được Claude Leroi, một hlv đang làm việc ở Cameroon, giới thiệu cho Geogre Weah khi ông và Biancheri dự Cúp vô địch châu Phi ở Maroc tháng 3/1988. Weah trở thành cầu thủ châu Phi đầu tiên Wenger mua về và huấn luyện viên này là một trong những người đầu tiên xác định được châu Phi là nguồn cung cấp tài năng bóng đá vô tận.

Năm 1991, tạp chí bóng đá France Football đánh giá Monaco sở hữu 3 trong số 10 cầu thủ châu Phi xuất sắc nhất thế giới. Sau này, Weah đã trở thành người châu Phi đầu tiên giành danh hiệu Cầu thủ xuất sắc nhất thế giới và Cầu thủ xuất sắc nhất châu Âu. Weah đã xúc động bày tỏ lòng biết ơn và dành tặng danh hiệu Cầu thủ xuất sắc nhất thế giới cho Wenger.

Với tài năng phát hiện và bồi dưỡng cầu thủ, Wenger đã giúp Monaco duy trì được sức mạnh và sự ổn định. Weah, Thierry Henry và Emmanuel Petit là 3 trong số những tài năng trẻ đó.

Sau khi bị loại khỏi Cúp C1, Monaco kết thúc giải hạng Nhất trong nước mùa 1988-1989 ở vị trí thứ 3 còn O.M giành ngôi vô địch. Hai đội gặp lại nhau trong trận chung kết Cúp quốc gia và đội bóng của Wenger thua 3-4 (Papin ghi hat-trick đầu tiên trong 3 năm ở O.M). Do O.M giành cả chức vô địch và Cúp quốc gia nên Monaco được thay mặt dự Cúp C2 châu Âu với tư cách đội thua trong trận chung kết Cúp quốc gia. Họ vào tới bán kết và thua Sampdoria. Một lần nữa, Monaco kết thúc ở vị trí thứ 3 giải vô địch quốc gia mùa 1989-1990. Mùa bóng sau đó, Monaco tái ngộ O.M ở trận chung kết Cúp quốc gia. Khi ấy O.M đang chán nản sau khi để tuột mất chiếc Cúp C1 vào tay Sao Đỏ Belgrade vài ngày trước đó. Lần này chiến thắng thuộc về Monaco. Ngoài chức vô địch quốc gia trong mùa bóng đầu tiên, đấy là chiếc cúp duy nhất mà Wenger giành được cùng với Monaco.

Giai đoạn ở Monaco được coi là thời kỳ thành công trong sự nghiệp huấn luyện viên của Wenger khi danh tiến ông lan khắp châu Âu. Cơ hội tốt nhất để Monaco có thể giành được một chiếc cúp châu Âu là năm 1992, khi họ lọt vào tới chung kết Cúp C2. Chặng đường tới đó có những chiến thắng khó khăn trước Roma và Feyenoord. Đối thủ của họ trong trận chung kết là Werder Bremen. Nhưng thảm họa đã ập xuống. Đúng hôm trước trận đấu, một khán đài dựng tạm ở Bastia bị sập khi Monaco chuẩn bị gặp O.M ở bán kết Cúp quốc gia. Có 18 người chết và 2.300 người bị thương. Các cầu thủ Monaco bị cánh phóng viên vây kín ở Lisbon để hỏi thông tin. Cuộc dao chơi dự kiến quanh thành phố này bị hủy bỏ. Thay vào đó các cầu thủ của Wenger dạo chơi trong hành lang khách sạn. Biancheri kể: “Chúng tôi không thể ra ngoài trong suốt cả ngày hôm đó. Chúng tôi không muốn đổ lỗi cho thất bại nhưng trước khi bước vào trận đấu, tinh thần của các cầu thủ đã bị ảnh hưởng”.

“Một số người cho rằng niềm tin của tôi vào phong cách fairplay trong bóng đá là điều lố bịch. Theo họ, trong thể thao đỉnh cao, quan niệm fairplay gắn liền với thất bại”

Đó cũng là trận đấu lớn cuối cùng của Weah cho Monaco. Mùa Hè năm ấy anh chuyển sang PSG. Sau bi kịch ở Bastia, Cúp quốc gia Pháp bị tạm hoãn và Monaco tiếc rẻ vì đã vào tới chung kết. Mùa bóng 1991-1992 đó, Monaco kết thúc mùa giải vô địch quốc gia ở vị trí thứ 2 sau O.M. Wenger bắt đầu nghi ngờ O.M chơi trò bẩn từ trận đấu quan trọng giữa hai đội tại sân Louis II. Monaco thua đậm 0-3 khi hai đội đang bám đuổi sít sao trên bảng xếp hạng. Trong suốt một năm trước khi O.M bị phát giác “mua” cầu thủ đối phương, Wenger đã nhận thấy một số cầu thủ trong đội bóng của ông đột ngột trở nên vụng về. Họ đá hỏng những quả penalty một cách khó hiểu và ném biên hỏng. Các trận đấu tưởng thắng cuối cùng lại hòa, còn các trận tưởng có thể hòa lại thua. Dù tình trạng đó mới chỉ xảy ra ở một số ít trận đấu nhưng đủ để cảnh báo Wenger và đội bóng của ông rằng có điều gì đó không ổn. Biancheri nói: “Vào lúc đó thật khó để chứng minh điều gì. Điều chúng tôi biết rõ là O.M có một đội ngũ giỏi. Nhưng chúng tôi đã hơi ngây thơ khi nghĩ rằng để vô địch quốc gia thì không cần phải quan tâm tới điều gì khác ngoài việc chơi bóng thật tốt”.

Lật mặt nạ

Một số cầu thủ Monaco bị O.M “mua” và một cầu thủ đã thú nhận tất cả. Hành động lặng lẽ như không khoan nhượng, Wenger vô hiệu hóa những kẻ phản bội. Nhưng dù có thể làm sạch đội bóng của mình, ông không thể cản Tapie mua các đối thủ khác.

Một năm sau, cuối mùa bóng 1992-1993, trò bẩn của Tapie vỡ lở khi cầu thủ Jacques Glassmann của Valenciennes đứng ra tố cáo cầu thủ Jean-Jacques Eydelie của O.M đề nghị mua độ anh. Dù chính Glassmann là người dũng cảm nói ra sự thật nhưng anh bị nguyền rủa như một kẻ phạm tội bẩn thỉu khi tới bất cứ đâu. Dù cho cuối cùng đã có một phiên tòa và Tapie phải vào tù thì những thiệt hại mà Monaco, và đặc biệt Wenger, phải chịu là không thể sửa chữa được. Nếu Glassmann là người khốn khổ nhất trong vụ này thì xếp ngay sau đó có lẽ là Wenger. Ông đã bị đánh cắp những chức vô địch ngay trước mũi. Không ai biết Tapie đã kéo dài sự thành công của O.M một phần nhờ thủ đoạn “đi đêm” trong bao nhiêu lâu. Theo Biancheri, Wenger đã có lần thốt lên rằng trong 5 chức vô địch quốc gia của O.M thì Monaco bị đánh cắp ít nhất 2 chức vô địch.

6 ngày sau trận gặp Valenciennes (trận đấu đã lột mặt nạ của Tapie), O.M đã đoạt chức vô địch Champions League ở Munich sau khi đánh bại AC Milan nhờ bán thắng duy nhất trong trận đấu của Boli. Nhưng vụ bê bối dàn xếp tỷ số trong nước vỡ lở và O.M bị tước quyền dự Cúp C1 mùa kế đó. Sau khi PSG từ chối nhận suất này, Monaco đã thay mặt nước Pháp dự giải. Họ vào tới bán kết và thất bại trước AC Milan.

Đúng lúc đó thì Wenger được Liên đoàn bóng đá Pháp (FFF) mời làm huấn luyện viên đội tuyển quốc gia, nhưng ông đã từ chối bởi muốn được làm việc hằng ngày trong khi đội tuyển quốc gia chỉ chơi không tới 10 trận mỗi năm. Rồi tới Chủ tịch Bayer Munich, Franz Beckenbauer, mời Wenger về làm huấn luyện viên câu lạc bộ này. Tuy nhiên, đề nghị được giải phóng hợp đồng của Wenger đã bị Chủ tịch Campora từ chối.

Wenger bước vào mùa bóng thứ 8 ở Monaco khi họ để mất Klinsmann về tay Tottenham. Thành tích thi đấu của Monaco trong 2 tháng đầu mùa bóng không tốt và huấn luyện viên Wenger bị sa thải. Hầu như tất cả các thành viên câu lạc bộ đều cảm thấy tiếc vì sự ra đi này, chỉ có Chủ tịch Campora là không.

Thời gian cuối ở Monaco của Wenger không thành công dù rằng đó không hoàn toàn lỗi của huấn luyện viên này. Nhìn chung, ông đã cố gắng làm những gì tốt nhất trong khả năng. Quyết định sa thải hơi tàn nhẫn. Nhưng bóng đá là thế. Từ sự tôn vinh đến phủ nhận sạch trơn có khi cách nhau chỉ vài trận thua.
pro_fifaonline
pro_fifaonline
Thiếu úy
Thiếu úy

Giới tính : Nam
Tổng số bài viết : 324
Điểm tích cực : 441
Số lần được cảm ơn : 47
Đến từ : Bình Giang - Hải Dương
Thông Tin :

Lớp : K41 ccm2

Về Đầu Trang Go down

ARSENAL FC Empty Re: ARSENAL FC

Bài gửi by pro_fifaonline 05/01/10, 08:07 pm

Phần 7- Mặt trời Phương Đông
Nhịp cầu

Rời Monaco, Wenger hướng về phía Đông. Tháng 10/1994 ở Abu Dhabi thuộc Các tiểu vương quốc A-rập thống nhất (UAE), một loạt cuộc hội thảo đã được tổ chức như một phần trong chiến dịch tăng cường tiêu chuẩn huấn luyện viên trên khắp thế giới của FIFA.

Do vừa bị sa thải, Wenger có thời gian rảnh rỗi để tới UAE và ông đã tham gia cuộc hội thảo do LĐBĐ châu Á tổ chức. Nhiệm vụ Wenger được phân công là trình bày một báo cáo kỹ thuật về World Cup gần nhất (USA’94).

Wenger đã nói về các xu hướng trong bóng đá quốc tế mà ông nhận thấy qua giải đấu này. Chủ đề chính ông đề cập là “cái chết” của vai trò cầu thủ kiến tạo (số 10) – vị thủ lĩnh điều tiết tốc độ và lối chơi trong đội bóng. Ngoài ra, đó là những thay đổi về luật để bảo vệ các cầu thủ tấn công khỏi lối phòng ngự thô bạo, luật cấm chuyền bóng về cho thủ môn đã mở đường cho lối chơi phóng khoáng hơn và chú trọng hơn vào tốc độ, sức mạnh và thể lực.

Từ rất lâu trước khi ý tưởng này trở thành bình thường, Wenger đã có quan điểm đề cao đội bóng hơn từng cá nhân. Theo ông, một tiền vệ thủ lĩnh mới điển hình phải là người liên kết hiệu quả các tuyến, điều tiết bóng và có khả năng càn quét trước hàng hậu vệ và ít khi ghi bàn. Mẫu siêu cầu thủ kiểu Platini đã hết thời. Một cách biểu tượng, USA 94 là giải đấu mà số 10 vĩ đại nhất lúc bấy giờ Diego Maradona đã bị đuổi về nước vì sử dụng doping và một tiền vệ hiện đại đăng quang là đội trưởng đội tuyển Brazil, Dunga.

Dấn bước

Cùng với Hàn Quốc, Nhật Bản nuôi dưỡng tham vọng đăng cai World Cup 2002. Để đạt được mục đích này họ cần phải lập một giải chuyên nghiệp và thế là J-League ra đời năm 1993. Đầu tiên chỉ có 10 đội, sau đó tăng lên 12 đội, và tất cả đều là các đội bóng công ty. Để cho đội bóng có cơ hội thu hút thêm những nguồn tài trợ từ trong nước, các công ty này đã chấp nhận không gắn tên của họ vào tên đội bóng mà chỉ gắn tên của thành phố nơi có câu lạc bộ. Họ không tiếc tiền và cả công sức để lôi kéo các tên tuổi lớn.

Trong thời gian ở UAE, Wenger đã được câu lạc bộ Nhật Bản Nagoya Grampus Eight mời sang làm huấn luyện viên. Câu lạc bộ này thuộc quyền sở hữu của hãng sản xuất ô tô Toyota. Nagoya Grampus Eight gây được ấn tượng lớn, đặc biệt là với người Anh, bởi họ đã ký hợp đồng với danh thủ Gary Lineker từ Tottenham.

Với một huấn luyện viên đã đưa đội bóng của mình vào tới bán kết Champions League, người mà mùa Hè trước đó còn được mời làm huấn luyện viên của Bayern Munich, thì việc tới Nhật Bản là một bước lùi. Với các cầu thủ, đó là một vấn đề khác. J-League giàu có là chuyến “du lịch” thú vị đối với các ngôi sao một thời của bóng đá thế giới. Zico, ngôi sao Brazil ở 3 kỳ World Cup, đã giã từ sân cỏ và trở thành bộ trưởng Thể thao một thời gian ngắn trước khi bị hấp dẫn bởi Kashima năm 1991. Lineker theo chân tới Nhật Bản năm 1993 và Salvatore Schillaci tiếp bước 1 năm sau đó. Nhật Bản trở thành nơi các ngôi sao tàn lụi “dưỡng già”. Nhưng đó không phải là nơi các huấn luyện viên như Wenger tìm tới. Ở tuổi 45, ông vẫn còn quá trẻ trong khi Nhật Bản lại là mảnh đất cho những “ông già”. Không có gì đáng ngạc nhiên khi Wenger đã lưỡng lự và hỏi ý kiến nhiều người trước khi đưa ra một quyết định phóng khoáng. Wenger đồng ý tới Nhật Bản, một nơi xa cách nghìn trùng, nơi ông có thể quên đi cú sốc ở Monaco và lật sự nghiệp của mình sang một trang mới.

Miền đất lạ

Cũng như với Monaco, Wenger không phải là lựa chọn đầu tiên của Nagoya Grampus Eight. Guus Hiddink, một người Hà Lan đã đoạt Cúp C1 với PSV Eindhoven, được tiếp cận đầu tiên nhưng ông này thích đảm nhận ghế huấn luyện viên đội tuyển Hà Lan hơn. Sau khi tới thăm Nagoya Grampus Eight tháng 11/1994, Wenger đồng ý ký hợp đồng 2 năm với mức lương 75 triệu yen (625.000 USD)/năm.

Nhiệm vụ đầu tiên của Wenger là cải thiện đội ngũ. Lúc đó, Lineker đã rời Nagoya Grampus Eight và ở câu lạc bộ này chỉ còn một siêu sao tầm cỡ thế giới là Dragan Stajkovic. Theo truyền thống ở Nhật Bản, câu lạc bộ ra các quyết định trên thị trường chuyển nhượng và hiếm khi các huấn luyện viên nước ngoài được quyền tự do ký hợp đồng với những cầu thủ họ muốn. Nhưng với Wenger thì khác. Toyota đặt niềm tin vào huấn luyện viên này và chỉ hạn chế sự can thiệp ở mức tỏ ý muốn có một cầu thủ Brazil trong đội. Wenger cùng ban huấn luyện tức tốc bay sang Brazil. Cuối cùng họ tìm được hậu vệ Carlos Alexandre Torres, con trai của Carlos Alberto, đội trưởng đội tuyển Brazil vô địch thế giới 1970. Wenger cũng ký hợp đồng với tiền vệ Franck Durix (đội trưởng của Cannes) và tiền đạo Gerald Passi – người đã ghi bàn đem lại chiến thắng cho Monaco trước Marseille trong trận chung kết Cúp Quốc gia Pháp năm 1991 từ St. Etienne.

Mùa bóng bắt đầu thật tệ với Nagoya Grampus Eight. Họ thua 8 trong 10 trận đầu tiên. Một phần của vấn đề là sự đổ vỡ tâm lý do liên tục thất bại. Các cầu thủ không biết làm thế nào để chiến thắng và Wenger nhận thức được rằng không phải tất cả các thủ thuật của ông đều phát huy hiệu quả trong một nền văn hóa hoàn toàn khác biệt.

Ngay từ đầu, Wenger không thể kiếm được món gì để giúp các cầu thủ Nagoya Grampus Eight khỏe hơn bởi họ đã có một chế độ ăn không béo hoàn hảo gồm cá, rau và gạo. Wenger có thể tăng khối lượng tập luyện nhưng các cầu thủ Nhật Bản đã tập quá chăm chỉ đến mức gần như không thể cải thiện về mức độ sung sức và thể lực. Đôi khi trong lúc tập luyện, Wenger thậm chí còn phải thu bóng lại để ngăn họ không tập quá khối lượng.

Sau 8 trận thất bại, Wenger đành viện đến phương sách cuối cùng mà ông đã từng áp dụng ở Nancy và Monaco: một cơn thịnh nộ. Sau trận đấu, ông quát vào mặt các cầu thủ: “Các anh sợ cái gì? Các anh có thể tự nhận là cầu thủ chuyên nghiệp khi chơi như thế à?”.

Đó là một màn lên lớp mà các cầu thủ đang cần. Một điểm yếu của cầu thủ Nhật Bản là họ tỏ ra không quan tâm đến thất bại. Trong khi các cầu thủ nước ngoài như Stojkovic (người tới đội trước huấn luyện viên Wenger) mất ngủ và khó chịu vì thất bại thì các đồng đội Nhật Bản vẫn không có biểu hiện gì khác thường. Họ như những cái máy biết che giấu cảm xúc. Qua phiên dịch, Stojkovic từng mắng các đồng đội rằng họ không nên là “những người mặc quần đùi được trả lương”. Vào thời gian Wenger tới, tình hình đã cải thiện được chút ít.

Nagoya Grampus Eight khốn khổ vì thua nhưng huấn luyện viên của họ còn buồn hơn thế. Vào giữa tháng 5, các đội bóng ở J-League có một kỳ nghỉ 6 tuần theo kế hoạch để nhường chỗ cho các trận đấu của đội tuyển quốc gia. Không bỏ phí thời gian, Wenger đưa đội bóng sang Pháp tập huấn. Mười ngày trong một trại tập luyện ở Versailles, ông củng cố sự tự tin trong họ, tập cho họ làm quen với những quan niệm xa lạ với đạo đức nghề nghiệp của người Nhật Bản như chủ nghĩa cá nhân, biết chấp nhận mạo hiểm và thích nghi về chiến thuật. Ông dạy cho họ rằng việc lúc nào cũng ngóng chờ sự chỉ đạo của huấn luyện viên ngoài đường biên là không tốt mà phải biết sáng tạo, biết đưa ra các quyết định riêng tùy diễn biến trên sân và tự tin vào khả năng của bản thân.

“Cuộc sống của tôi ở Nhật Bản tươi mới tới mức khó có thể tổng kết chính xác ý nghĩa của nó. Mỗi ngày trôi qua là những điều hoàn toàn khác với bất kỳ những gì tôi đã trải qua. Trước khi rời Pháp, tôi nghĩ Nhật Bản là một đất nước của người máy, nhạt nhẽo và không có sự hấp dẫn riêng. Những suy nghĩ đó chủ yếu do các phương tiện truyền thông châu Âu đã miêu tả người Nhật Bản như thể cuộc sống không có gì khác ngoài công việc. Tôi đã nghĩ họ là những người bất hạnh nhưng cuối cùng, hình ảnh của tôi về đất nước Nhật Bản hoàn toàn bị đảo ngược. Mọi thứ dường như đều tốt đẹp và không ngờ có thể tốt đến thế. Tôi có một tình yêu lớn dành cho Nhật Bản. Ở đó có những nét đẹp mà chúng tôi đã mất ở châu Âu, vẻ đẹp làm cho cuộc sống tốt hơn. Đó là những giá trị mà chúng ta đều cần, chẳng hạn như sự tôn trọng người khác và tập thể, thói quen lịch sự, khả năng say mê công việc mà bạn làm, quyết tâm làm việc hiệu quả nhất. Điều hạnh phúc nhất với tôi là khám phá ra những giá trị này ở Nhật Bản. Ở một số khía cạnh, tôi có cảm giác đã tìm thấy ở Nhật Bản quê cha đất tổ của mình”

Có một điều Wenger không làm để ngăn chặn những thất bại là thay đổi triết lý bóng đá. Ông luôn đặt lòng tin vào bóng đá tấn công và chưa bao giờ thay đổi. Ông yêu cầu các cầu thủ phải đưa bóng lên phía trước và không bao giờ chuyền về phía sau nếu không cần thiết.

Sau khi trở lại từ Pháp, Nagoya Grampus Eight bắt đầu chơi tấn công tự tin hơn. Họ không còn để lọt lưới những bàn thua vào phút chót và bắt đầu biết chiến thắng. Kết thúc giai đoạn một, họ thắng 15 trận, thua 11 trận và xếp thứ 4. Ở giai đoạn hai, họ thắng 17 trận, thua 9 trận và lên đứng thứ 2. Đó là thành quả tốt nhất Toyota thu được từ khi đầu tư vào bóng đá. Vào thời điểm đó, theo nhận xét của tờ World Soccer, “Grampus chơi thứ bóng đá mạnh mẽ nhất mà chúng tôi từng thấy ở một đội bóng Nhật Bản”.

Dưới bàn tay của Wenger, Nagoya Grampus Eight như trở thành một đội bóng khác. Trong Cúp Hoàng đế (Cúp Quốc gia Nhật Bản), giải đấu được tiến hành sau giải vô địch quốc gia, đội bóng này trở nên không thể chặn nổi. Họ đè bẹp các đối thủ trước khi đánh bại Sanfrecce Hiroshima 3-0 trong trận chung kết trước 47.000 khán giả.

Chia tay

Wenger đã tạo được dấu ấn riêng và giúp Nagoya Grampus Eight hồi sinh trong khi câu lạc bộ này cũng giúp ông tìm lại những gì đã mất khi rời Monaco. Tới Nhật Bản, miền đất mới của bóng đá, nơi huấn luyện viên được đối xử đặc biệt tôn trọng và các cầu thủ tập luyện không biết chán, Wenger đã tìm lại được tình yêu bóng đá và nguồn cảm hứng mới.

Cũng có những đặc điểm trong văn hóa Nhật Bản rất hợp với Wenger: sự tham công tiếc việc và chuẩn mực. Thời gian ở Nhật Bản, ông sống như một nhà tu ép xác. Bị cô lập bởi rào cản ngôn ngữ, Wenger chăm chăm vào công việc như một người Nhật Bản điển hình. Sự chăm chỉ đó được tiếp sức bởi một xã hội hăm hở lao động. Nếu như ở Pháp hoặc Anh, một huấn luyện viên chỉ gặp các cầu thủ trên sân tập thì ở Nhật Bản, ngoài những giờ bắt buộc phải học hỏi, các cầu thủ thường tìm kiếm Wenger để nói về bóng đá mỗi khi có cơ hội.

Mùa bóng thứ hai của Wenger ở Nhật Bản bắt đầu bằng một chiếc cúp khác, Siêu Cúp Nhật Bản, và Nagoya Grampus Eight đã đánh bại đội đoạt chức vô địch quốc gia Yokohama Marinos 2-0, một khởi đầu không thể tốt hơn. Họ vào giải vô địch quốc gia vẫn với phong độ rất tốt (kết thúc mùa giải ở vị trí thứ 2). Tuy nhiên, Wenger đã nhận được lời mời của Arsenal, một đề nghị quá tốt mà ông không thể từ chối. Dù không muốn Wenger ra đi như Nagoya Grampus Eight cũng không nỡ ngăn cản cơ hội của ông.

Thời gian ở Nhật Bản, Wenger đã tạo dựng được mối quan hệ tốt đẹp với các cầu thủ, quan chức câu lạc bộ và khán giả. Nước Nhật để lại trong lòng Wenger những ấn tượng sâu đậm không thể nào quên. Ông cũng được xem là huấn luyện viên nước ngoài thành công nhất ở xứ sở hoa anh đào. Nhưng châu Âu mới là nơi để Wenger thỏa mãn tham vọng.
pro_fifaonline
pro_fifaonline
Thiếu úy
Thiếu úy

Giới tính : Nam
Tổng số bài viết : 324
Điểm tích cực : 441
Số lần được cảm ơn : 47
Đến từ : Bình Giang - Hải Dương
Thông Tin :

Lớp : K41 ccm2

Về Đầu Trang Go down

ARSENAL FC Empty Re: ARSENAL FC

Bài gửi by pro_fifaonline 05/01/10, 08:08 pm

Phần 8 - " Cách mạng Pháp "
Trận chiến đầu tiên

Tháng 8/1996, cái tên Arsene Wenger hoàn toàn không có nghĩa gì ở London. Tờ Evening Standard giật tít “Arsene là ai?” trong bài viết chi tiết về người mới được chỉ định làm huấn luyện viên Arsenal. Đó là câu chuyện về cuộc đời Wenger, từ thời điểm ông bắt đầu phụ trách riêng một đội bóng ở Nancy 12 năm trước.

Ở mỗi công việc mới, Wenger không chỉ phải chứng minh khả năng mà còn phải giới thiệu về bản thân.

Ngay khi Wenger vừa đặt chân tới Anh, chiến dịch bôi nhọ ông đã bắt đầu. Trên internet tràn ngập tin đồn huấn luyện viên mới của Arsenal là một kẻ phóng đãng, rằng ông ta không chỉ quan hệ với đàn bà mà cả với đàn ông và trẻ em. Sau đó báo giới kéo tới chật cửa sân vận động để chờ một lời bình luận chính thức từ câu lạc bộ. Bên trong sân vận động, Wenger trong tâm trạng sục sôi giận dữ cũng bắt đầu hiểu ra rằng không thể kiện các báo trừ phi họ đưa thông tin bôi nhọ ông hoặc giả phải tìm ra đích danh kẻ đã bịa ra tin đó cùng với những nhân chứng. Không nghe lời khuyên nên lánh mặt của Phó Chủ tịch câu lạc bộ, David Dein, và lời cảnh báo của Giám đốc báo chí Clare Tomlinson, Wenger quyết định đối mặt với giới truyền thông.

Đó là một hành động can đảm. Với tất cả những gì báo chí biết, Wenger luôn “ghét đối đầu”. Vậy mà ông đã chấp nhận một cuộc đấu đơn độc và trực diện. Ông hỏi họ tại sao lại có mặt ở đây. Khi có ai đó nói về các tin đồn không rõ ràng, Wenger hỏi lại: “Tin đồn gì?”. Không nhà báo nào trả lời. Cảm thấy khó nói bởi sự hiện diện của đông đảo các cổ động viên, họ đã đề nghị được vào trong sân vận động và có một cuộc họp báo riêng. Tomlinson từ chối. Đối mặt với hiện thực là chẳng có hy vọng để hạ gục Wenger, các phóng viên tản mát dần. Wenger đã giết chết chiến dịch định “giết” ông.

Di sản ọp ẹp

Tony Adams khẳng định Wenger sẽ không thể giống như George Graham. Nhưng đó chính là lý do Arsenal thuê ông. Thành tích cao nhất của Graham là giành chức vô địch quốc gia năm 1989 với một đội bóng đầy ấp những cầu thủ trưởng thành từ đội trẻ. Thành công đến sớm đã nhấn chìm một số nhà vô địch trẻ, đáng kể nhất là Paul Merson và Adams, những người vào thời điểm Wenger đến Arsenal đều mới trở lại sau thời gian cai rượu. Họ bắt đầu sửa mình còn Wenger phải chỉnh đốn cả câu lạc bộ, để loại bỏ suy nghĩ nghiệp dư rằng bạn có thể uống rượu thoải mái (và ăn tùy tiện) mà vẫn là một cầu thủ chuyên nghiệp.

Nếu văn hóa cờ bạc và rượu chè ngấm vào câu lạc bộ đã là điều tệ hại thì vẫn còn một điều tệ hơn: Graham bị sa thải và bị cấm hành nghề huấn luyện viên trong một năm sau khi bị phát hiện nhận tiền từ một vị đại diện trong các vụ ký hợp đồng mua cầu thủ.

Đó là một thời điểm mong manh tột cùng trong lịch sử Arsenal. Với sự thống trị của M.U, Arsenal đã trở thành một vai phụ trong bóng đá Anh. Họ hoàn toàn phụ thuộc vào hàng phòng ngự vững chắc và các bàn thắng của Ian Wright để tồn tại như một cái xác không hồn.

Adams kể: “George có được một tập hợp các cầu thủ trẻ tuyệt vời và chúng tôi đã có những thành công vang dội. Đội hình đó bắt đầu tan rã những năm 1992, 1993 và chúng tôi không có được lớp cầu thủ kế cận. Với một đội hình rất bình thường, chúng tôi còn kịp giành được Cúp C2 châu Âu nhờ sự nỗ lực, tinh thần thi đấu và cả khả năng phòng ngự tuyệt vời. Nhưng rồi đội bóng đó đã đến bên bờ vực. Tôi đã rơi xuống đáy. Chúng tôi đều đã sẵn sàng để nhảy ra khỏi chiếc tàu đắm”.

Làn sóng Pháp

Arsenal đã đúng khi chọn Wenger, một người không có cuộc sống nào khác ngoài bóng đá. Wenger giống như một nhà tu khổ hạnh và án thờ của ông là một chiếc TV lớn màn hình phẳng để liên tục xem băng hình các trận đấu.

Huấn luyện viên của Arsenal là công việc mà Wenger đã chờ đợi trong cả cuộc đời bóng đá của mình. Đó là đỉnh cao của mọi cố gắng, một sự công nhận khối kiến thức đồ sộ về mọi phương diện ông tích lũy được những năm trước đó. Wenger cảm thấy đã tới được “ngôi nhà của bóng đá”, nơi những liên kết giữa các cổ động viên với đội bóng sâu đậm hơn ở bất cứ đâu ông đã trải qua. Ở Monaco, không có các cổ động viên kiểu gì cũng chê được. Ở Nhật Bản, sự cuồng tín chỉ là hình thức. Những trận đấu đầu tiên của Wenger ở Highbury như thiêu trên lò lửa. Ánh mắt của các cổ động viên Anh đã nung nóng những giác quan của ông và tất cả các cầu thủ Pháp mà ông đưa về.

Giống như ở Monaco, các cầu thủ đứng đầu trong “danh sách ưa thích” của Wenger đã có mặt ở Arsenal trước khi ông tới đó.

Patrick Vieira, đến từ AC Milan, đã báo trước sự xuất hiện kỳ tài của Wenger khi anh nổi lên như một ngôi sao từ ghế dự bị ở trận gặp Sheffield Wednesday. Arsenal là nơi Vieira phát huy được lợi thế về thể hình, sức mạnh và kỹ thuật, nơi anh đã thống trị cuộc chơi. Dennis Bergkamp, cầu thủ Hà Lan không thể hiện được khả năng do chiến thuật tiêu cực của Inter Milan, thì về Arsenal từ thời huấn luyện viên Rioch. Khó tìm ra ai giỏi hơn Wenger ở việc “chấm” các cầu thủ có tài năng nhưng đang bế tắc ở câu lạc bộ của họ.

Trong thập kỷ qua, mọi người đã quen với việc M.U và Arsenal chiếm hai vị trí đầu của Primiership, nhưng đó không phải là một trật tự tự nhiên. Đó là công sức của Wenger.

Nếu như Wenger từng chờ đợi công việc này thì ông cũng đã chuẩn bị rất kỹ càng. Nhiều thay đổi Wenger áp dụng ở Arsenal từng được ông thử nghiệm hiệu quả không chỉ ở Monaco mà còn từ thời ở Nancy. Tuy nhiên, Arsenal là một câu lạc bộ với các truyền thống bảo thủ và Wenger hiểu rằng không thể vội vàng thay đổi tất cả mọi thứ. Ông chọn cách lái câu lạc bộ tiến về phía trước với sự pha trộn của kế thừa và những thay đổi mang tính cách mạng. Quyết định đầu tiên Wenger đưa ra là kiên trì giữ lại phần lớn đội hình khi ấy, đặc biệt là hàng phòng ngự. Bộ ngũ nổi tiếng gồm Seaman, Dixon, Adams, Bould và Winterburn đã có hàng trăm giờ chơi bên nhau và thực sự thành công dù đều đã gần 30. Họ vẫn chứng tỏ khát vọng và sự nghiêm túc để có thể chơi tốt ở tuổi 30. Wenger nhận thức được một điều: “Nếu đã ở trong một ngôi nhà đẹp, bạn đừng tôn nền”.

Dù vậy, vẫn có những kẻ bị gạt ra. Tiền đạo John Hartson được bán sang West Ham. Anh không phù hợp với dạng bóng đá mà Wenger muốn triển khai để xuyên thủng các hàng phòng ngự ở Primiership: Hartson có sức mạnh nhưng thiếu tốc độ. Merson thì bị gạt ra rìa bởi Bergkamp và cuối cùng đã tới Middlesbrough. Sau đó, một biểu tượng khác của Arsenal là Ian Wright cũng bị loại. Thế chỗ họ là những tân binh đến từ nước Pháp. Tiền đạo 17 tuổi có tên Nicolas Anelka từ PSG và hai đồng hương nữa từ Monaco: Gilles Grimandi và Emmanuel Petit. Wenger cũng thử trở lại thị trường Tây Phi. Từ chối chi một món lớn để mua học trò cũ George Weah từ Milan, ông đã thử dùng người bà con của tiền đạo này là Christopher Wreh.

Vì vậy, chỉ sau 1 năm Wenger đến, tiếng Pháp đã trở thành ngôn ngữ thứ hai trong đội bóng. Cuối mùa bóng 1997-1998, mùa bóng trọn vẹn đầu tiên của ông ở Highbury, Arsenal đã trưởng thành như một con ngựa thần. Hàng phòng ngự 5 người đều lớn tuổi và là người Anh. Phía trước là 6 cầu thủ trẻ toàn là người Pháp và Hà Lan (Marc Overmars tới “nhập bọn” với Bergkamp). Sự ảnh hưởng của Pháp ngữ sâu hơn qua từng năm với việc Arsenal lần lượt mua về Thierry Henry từ Juventus, và sau chiến thắng của Pháp ở giải vô địch châu Âu năm 2000 là Robert Pires từ Marseille và Sylvain Wiltord từ Bordeaux. Tới lúc đó, Wenger mới bắt đầu nghĩ tới việc đa dạng hóa “khẩu vị” bằng một số cầu thủ Brazil có phong cách thực dụng như Sylvinho, Edu và Gilberto Silva.

Wenger khuyến khích các cầu thủ nước ngoài của ông học tiếng Anh, ngôn ngữ ông sử dụng để nói với cả đội. Nhưng trên sân tập, dấu ấn Pháp còn đậm hơn bởi sự xuất hiện của trợ lý Boro Primorac cùng một nhóm các chuyên gia y tế và thể lực người Pháp: chuyên gia dinh dưỡng Yann Rougier, chuyên gia nắn xương Phillippe Boixel…

Tiếng Pháp không phải là ngôn ngữ chính của Arsenal nhưng tư duy của họ là theo kiểu Pháp.

Dấu ấn Wenger

Wenger có cách tiếp cận riêng. Cầu thủ cần được chuẩn bị sẵn sàng cho các trận đấu về tất cả mọi vấn đề.

Nhiều cầu thủ thừa nhận hiệu quả từ những cải cách của Wenger. Trên thực tế đó chỉ là những bài tập thông thường ở bên kia eo biển Manche, thậm chí đã có trong những môn thể thao sức mạnh khác ở Anh như điền kinh và bóng bầu dục.

Thay đổi đặc biệt đầu tiên diễn ra vào sáng ngày có trận đấu đầu tiên của Wenger trên ghế huấn luyện viên, trận sân khách gặp Blackburn. Đội bóng tập trung trong phòng khiêu vũ của khách sạn và tập thả lỏng trong nửa giờ. Wenger giới thiệu bài “làm nguội” sau tập luyện và các trận đấu. Platt kể: “Chúng tôi thả lỏng sau các buổi tập và trận đấu. Tôi chưa từng thấy điều đó ở Anh. Buổi sáng có trận đấu, chúng tôi dậy và tập thả lỏng thay vì đi dạo”.

Dinh dưỡng là một vấn đề khác cần được thay đổi. Wenger tới từ Nhật Bản, nơi ông thấy chế độ ăn chủ yếu gồm rau luộc, cá và cơm là hoàn hảo cho một cầu thủ. Gà luộc và rau broccoli (một loại rau thuộc họ mù-tạt nhưng trông giống như súp-lơ) luộc không thêm gia vị là thực đơn nổi tiếng của Wenger dành cho các cầu thủ. Wenger xếp đường, các loại thịt đỏ, trứng, khoai tây rán, đậu hạt nướng vào “danh sách đen”. Chuyên gia dinh dưỡng của ông giảng cho các cầu thủ về lợi ích của mì ống, gà luộc, cá hấp, rau sống và nước. Mì ống, giúp tăng đáng kể năng lượng, là món Wenger thích các cầu thủ của mình ăn trước trận đấu.

Trên sân tập, Wenger luôn bí mật về các phương pháp của mình. Ông tin rằng mình đã đem đến điều gì đó mới mẻ cho bóng đá Anh nhưng không muốn để người ngoài biết. Vào thời điểm tới Arsenal, các ý tưởng bóng đá của Wenger đã hình thành đầy đủ.

Thông thường, Wenger là người đầu tiên tới và cuối cùng rời sân. Như một huấn luyện viên điền kinh, Wenger luôn kè kè chiếc đồng hồ bấm giây. Tất cả những bài tập và các công đoạn chuẩn bị đều được tính bằng giây. Martin Keown kể: “Chúng tôi không tập quá dù chỉ một phút. Tất cả đều chính xác tuyệt đối về thời gian”.

Không mất nhiều thời gian để các cầu thủ Arsenal trở thành những người sung sức nhất Primiership. Quá trình huấn luyện đặc biệt của Wenger đã tạo ra các cầu thủ có thể đạt phong độ đỉnh cao ở những thời điểm thích hợp trong mùa bóng, điều mà các nhà khoa học thể thao gọi là tính chu kỳ. Có một điều đáng phục là các cầu thủ Arsenal chưa bao giờ tỏ ra uể oải lờ đờ trên sân bóng.

Cuộc “cách mạng Pháp” bắt đầu và nhanh chóng được đẩy lên cao trào. Arsenal đã sẵn sàng cho một thời kỳ mới, thời kỳ của chiến thắng.
pro_fifaonline
pro_fifaonline
Thiếu úy
Thiếu úy

Giới tính : Nam
Tổng số bài viết : 324
Điểm tích cực : 441
Số lần được cảm ơn : 47
Đến từ : Bình Giang - Hải Dương
Thông Tin :

Lớp : K41 ccm2

Về Đầu Trang Go down

ARSENAL FC Empty Re: ARSENAL FC

Bài gửi by pro_fifaonline 05/01/10, 08:10 pm

Phần cuối - Những ngày vinh quang
Arsenal trình diễn thứ bóng đá tấn công cống hiến siêu hạng. Họ như làm xiếc trước các đối thủ bằng lối chơi phối hợp nhóm bật tường một chạm tinh tế, với tính chính xác cao và tốc độ lên bóng chóng mặt. Cả tập thể Arsenal trở thành một ngôi sao, trong đó Vieira và Henry vụt sáng thành những cầu thủ hàng đầu thế giới.

Đội bóng “Pháp thủ” đã vươn lên một tầm cao mới. Họ chơi để chiến thắng và hầu như không có nhu cầu phòng thủ thận trọng, một chiến thuật phổ biến trong bóng đá hiện đại. Arsenal bận thể hiện ở phần sân của đối thủ. Với Wenger, chiến thắng chỉ có ý nghĩa khi bạn chơi tấn công. Đó là thứ bóng đá chưa từng thấy ở Anh, thứ bóng đá của vẻ đẹp làm mê đắm lòng người.

Màn trình diễn của Wenger

Tất cả bắt đầu từ sự phóng khoáng trong triết lý bóng đá và tài phát huy năng lực từng cầu thủ của Wenger. Các cầu thủ tự do bay bổng và yêu cầu duy nhất là phải hoàn thành nhiệm vụ. Ngay các cầu thủ trong phòng ngự cũng vậy.

Wenger thấu hiểu thực tế là huấn luyện viên phải chấp nhận những hạn chế trong việc thể hiện vai trò của mình. Một khi các cầu thủ đã ở trong sân, một lằn sơn trắng mong manh đủ để ngăn cách huấn luyện viên với các cầu thủ. Huấn luyện viên nắm quyền chỉ đạo đội bóng nhưng số phận trận đấu phụ thuộc vào một loạt “biến số”, những thứ mà huấn luyện viên không thể kiểm soát nổi: sự may mắn, trọng tài, mặt sân, tâm trạng của các cầu thủ đội nhà và của đối thủ, khả năng kết hợp sức mạnh của 11 cá nhân thành một tập thể… Công việc của huấn luyện viên là giảm thiểu ảnh hưởng của những “biến số” đó. Và có vẻ không huấn luyện viên nào vất vả như Wenger ở điểm này.

Cách tốt nhất để hạn chế ảnh hưởng của những “biến số” đó là mua các cầu thủ giỏi để dễ dàng đối phó với đối phương. Trong thực tế, điều này thường bị giới hạn bởi khả năng tài chính. Cách thứ hai là khôn khéo sử dụng nguồn lực sẵn có. Chính khả năng này đã góp phần tạo dựng danh tiếng của Wenger như một huấn luyện viên có biệt tài mua cầu thủ.

Công việc huấn luyện viên ở Arsenal đến với Wenger vào một thời điểm đặc biệt trong lịch sử bóng đá thể giới, khi cả một thế hệ cầu thủ Pháp được chăm bẵm kỹ càng đã trở thành những nhà vô địch thế giới. Một số trong đó được Wenger rèn luyện từ thời ở Monaco. Thế hệ trẻ này muốn theo đuổi tham vọng với các câu lạc bộ lớn ở nước ngoài, được hưởng lương cao hơn và chơi trước nhiều khán giả hơn. Vì thế, mặc dù không thể có được siêu sao Zidane, cầu thủ tốt nhất và cũng đắt nhất trong số họ, Wenger đã mua được những cầu thủ tương đối rẻ so với chất lượng của họ và tạo cơ hội cho họ phát triển. Tới thời điểm phải bán những cầu thủ muốn ra đi, ông đã kịp biến họ thành các ngôi sao và đem lại cho câu lạc bộ những khoản lãi lớn. Điển hình là vụ mua Anelka 500.000 bảng và bán lại 2 năm sau đó với giá 23 triệu bảng.

Có những huấn luyện viên có tài năng vượt trội về khả năng đánh giá năng lực cầu thủ và Wenger ở trong số đó. Ông không chỉ hiểu phẩm chất các cầu thủ mà còn cả hoàn cảnh của họ. Ông nhận thấy rằng Vieira và Henry đã rời Pháp quá sớm để tới một môi trường bóng đá khắc nghiệt như Italia khi còn quá trẻ. Thật khó có cơ hội, nhất là khi họ tới một câu lạc bộ đầy ngôi sao. Nhưng mặt khác, họ đã tiến bộ bởi được ở bên cạnh các cầu thủ lớn. Patrick Vieira là hình mẫu cho các vụ mua cầu thủ (gần như đều thành công) của Wenger. Ông luôn để mắt tới thị trường chuyển nhượng, biết nhằm vào những cầu thủ có năng lực nhưng không phát huy được ở câu lạc bộ của mình (Vieira ở Milan, Henry ở Juventus, Pires ở Marseille, Anelka ở PSG). Vẫn chiến thuật đó, Wenger có cầu thủ bị Inter gạt ra vì bệnh tim, Nwankwo Kanu, và cầu thủ thất sủng ở Real Madrid, Davor Suker. Wenger cũng đã chú tâm theo dõi Pires một thời gian trước khi mua cầu thủ này vào đúng thời điểm anh có giá thấp nhất.

Từ thời còn ở Nancy, Wenger đã bắt đầu thử đổi vị trí thi đấu của cầu thủ để tìm sở trường thật sự của họ. Theo ông, vị trí chơi bóng không phải là bất di bất dịch và ông nhìn thấy nơi cầu thủ phẩm chất họ chưa từng được khuyến khích bộc lộ.

Ở Arsenal, Petit bắt đầu đá ở vị trí hậu vệ trái giống như hồi còn ở Monaco. Như một quân mã trên bàn cờ, Petit được đẩy lên và dịch vào chơi như một tiền vệ trung tâm. Cầu thủ người Pháp này nhanh chóng trở thành một tiền vệ trung tâm hàng đầu và thậm chí đã trở thành một ngôi sao ở World Cup 1998. Overmars cũng được đào tạo để từ một tiền đạo cánh kiểu Hà Lan truyền thống thành một tiền vệ trái biết hỗ trợ phòng thủ và đột nhập vào trung lộ. Khi đến Highbury, Henry cũng là mộ tiền đạo cánh. Nhưng anh đã được Wenger đẩy vào giữa khi cần người có tốc độ để thay thế Anelka. Wenger kiên nhẫn chờ nửa mùa bóng cho tới khi Henry thật sự nhận ra rằng anh hợp với vai trò trung phong nhất. Sau này, Wenger cũng đã thử cho một loạt tiền vệ đa năng đá trung vệ như Lauren, Toure và cũng đạt hiệu quả.

Hệ thống thi đấu cố định và sự lắp ghép linh hoạt các cầu thủ vào từng vị trí giúp cho Arsenal duy trì sự ổn định một cách tương đối dù có xáo trộn rất mạnh về lực lượng. Adams kể: “Wenger thích sơ đồ 4-4-2. Ông ấy thích sự tách bạch giữa các tuyến để tạo nên những làn sóng cầu thủ liên tục tiếp ứng cho nhau”. Bản thân Wenger tuyên bố ông thích lối chơi tốc độ được hỗ trợ bởi kỹ thuật và khả năng triển khai bóng lên thật nhanh. Mặt khác, Wenger tin tưởng vào các cầu thủ của mình, rằng họ sẽ biết nên làm gì với quả bóng. Ông nói: “Tôi không đến đây để dạy Dixon chuyền bóng thế nào. Dixon có bóng và đó là một cầu thủ thông minh, vậy hãy để anh ta được chơi bóng. Tại sao tôi phải bảo Adams nên phòng ngự thế nào và Henry ghi bàn ra sao?”.

Những chỉ thị cho đội bóng, cả trên sân tập và trong phòng thay đồ, giảm xuống mức tối thiểu để chỉ còn là những lưu ý cần thiết. Một thành viên ban huấn luyện của Arsenal nhận xét: “Quá nhiều huấn luyện viên cần 20 phút để trình bày ý đồ. Wenger chỉ làm điều đó trong một câu”. Wenger cũng không mấy khi nói về đối thủ. Nếu có gì cần lưu ý với các cầu thủ, ông sẽ nói một cách ngắn gọn, chẳng hạn: “Trung phong của họ chuyên nhả bóng ra biên cho tiền đạo cánh có tốc độ băng xuống đấy”.

Các cuộc họp của đội trước trận đấu kéo dài không quá 5 phút và đôi khi Wenger sử dụng luôn các tình huống ở trận trước đó để minh họa. Rất cô đọng và đi thẳng vào trọng tâm, ông nhấn mạnh những điểm nóng cần chú ý trong phòng ngự và tấn công. Với Wenger, bóng đá phải trở thành môn chơi đơn giản để mọi người đều có thể hiểu.

Thành công

Cuối mùa bóng đầu tiên 1996-1997 mà Wenger tới nửa chừng, Arsenal mất vị trí thứ hai ở Premiership kèm một suất dự Champions League do kém Newcastle về hiệu số bàn thắng-bại. Ngoại trừ mùa giải đó, Arsenal đã liên tục có mặt trong hai vị trí đầu ở cả 8 mùa giải kế tiếp.

Trong mùa 1997-1998, mùa bóng trọn vẹn đầu tiên của mình ở Highbury, Wenger đã cùng các cầu thủ giành cú đúp: Vô địch Premier League và Cúp FA. Đặc biệt, ở trận chung kết Cúp FA, Arsenal đã trả được món nơ bị Newcastle qua mặt ở giải vô địch mùa bóng trước đó.

Mùa bóng 1998-1999, Arsenal bị M.U vượt qua chỉ với 1 điểm mong manh. Sự ra đi của Anelka khiến Arsenal lao đao mất nửa đầu mùa bóng 1999-2000 nhưng 8 trận thắng liên tiếp đã giúp họ vươn từ vị trí thứ tư (vào mùa Đông) lên vị trí thứ hai khi giải vô địch quốc gia kết thúc.

Mùa hè năm 2000, khi Pháp đoạt chức vô địch châu Âu, thêm 2 cầu thủ nữa bỏ sang Tây Ban Nha. Đó là Petit và Overmars, những người đã cùng tới Arsenal 3 mùa bóng trước. Họ cùng sang Barcelona với tổng số tiền chuyển nhượng 26 triệu bảng. Vụ này một lần nữa khẳng định Wenger là nhà đầu tư đại tài nhưng đội bóng của ông lại thêm một lần xáo trộn. Vì thế, 2001 là năm thứ ba liên tiếp Arsenal chịu xếp sau M.U ở giải trong nước. Mùa đó, Wenger cũng dẫn dắt Arsenal tới chung kết Cúp FA. Đối thủ ở chung kết là Liverpool của người bạn cũ Gerard Houllier. Arsenal vượt lên bằng bàn thắng của Ljungberg nhưng đã bị Liverpool lội ngược dòng với 2 bàn của Owen chỉ trong chưa đầy 10 phút cuối.

Trong 2 năm đầu dự Champions League, ban lãnh đạo Arsenal quyết định tối đa hóa doanh thu bằng cách chơi bóng ở sân Wembley có sức chứa gần gấp đôi sân nhà Highbury vì vì thế có gần 70.000 cổ động viên Arsenal có cơ hội vào sân. Nhưng có vẻ điều đó đã phản tác dụng khi Arsenal có “thói quen” hòa ở các trận đấu cần phải thắng. Cả 2 lần họ đều không vượt qua vòng bảng thứ nhất Champions League.

“Arsenal đã tồn tại 120 năm. Người Anh ủng hộ câu lạc bộ của họ ngay trong từng lời nói. Sự trung thành có ý nghĩa nhất trong bóng đá Anh. Công chúng không bao giờ huýt sáo hoặc tấn công cầu thủ của họ. Câu lạc bộ là tình yêu cho đến trọn đời và là chủ đề trò chuyện hàng ngày của các cổ động viên. Khi đội bóng của tôi thua, tôi không thể không nghĩ đến nỗi buồn mà chúng tôi tạo ra cho quá nhiều gia đình”

Sau khi rời khỏi Champions League mùa giải 1999-2000, Arsenal xuống chơi ở Cúp UEFA và đã tiến vào đến chung kết gặp Galatasaray. Lần này, các cầu thủ Arsenal bị “cóng” bởi bầu không khí hăm dọa bao trùm sân vận động mà các cổ động viên Thổ Nhĩ Kỳ tạo ra. Trận đấu phải phân định ở loạt sút luân lưu và phần thắng thuộc về Galatasaray với tỷ số 4-1.

Mùa thu 2000, Arsenal quyết định trở về sân nhà Highbury để chơi các trận ở Champions League. Họ lọt vào đến tứ kết gặp Valencia. Sau trận thắng 2-1 trên sân nhà ở lượt đi, “Các Pháo thủ” thua 0-1 ở lượt về và bị loại vì luật bàn thắng trên sân đối phương.

Tính đến đầu mùa bóng 2001-2002, Wenger và Arsenal đã không đoạt danh hiệu nào trong 3 năm trừ một chiếc Siêu Cúp Anh. Đã thế, cầu thủ quan trọng nhất là Vieira còn bị Real Madrid, Juventus và cả M.U nhòm ngó. Wenger đã mạnh dạn trao băng đội trưởng cho tiền vệ này để “trói” anh bằng trách nhiệm và cũng “nghiến răng” chi một khoản lớn để mua hậu vệ Sol Campbell. Arsenal một lần nữa giành cú đúp ở trong nước (vô địch Premiership và Cúp FA) dù thất bại ở Champions League.

Mùa bóng 2003-2004 là đỉnh cao của Arsenal dưới thời Wenger. Họ bất bại trong cả mùa giải Premier League (38 trận), thành tích mà trong lịch sử mới chỉ có Burnley làm được ở mùa bóng 1920-1921 (nhưng chỉ đá có 30 trận). Thành tích này góp phần đưa tổng số trận bất bại của Arsenal ở giải vô địch quốc gia lên con số kỷ lục 49 (vắt qua 3 mùa bóng).

Wenger đã trở thành huấn luyện viên thành công nhất trong lịch sử Arsenal với cả thảy 11 danh hiệu: 3 chức Vô địch quốc gia, 3 Cúp FA, 4 Siêu cúp Anh. Thế nhưng, Wenger vẫn chưa có duyên ở đấu trường Champions League. Không ít mùa bóng Arsenal được xem là ứng cử viên cho ngôi vô địch nhưng rồi đều không thành công. Đó là trăn trở lớn nhất của Wenger.

Sự ra đi của thủ lĩnh Vieira đầu mùa bóng 2005-2006 đã đẩy câu lạc bộ vào tình thế khó khăn hơn trước. Song đây cũng là cơ hội cho Wenger tiến hành “cuộc cách mạng” thứ hai. Arsenal đang sa sút ở Premier League nhưng lại chơi rất hay ở Champions League. Nếu trở thành một “Liverpool thứ hai” (giành chức vô địch Champions League dù chỉ xếp thứ năm ở giải vô địch quốc gia mùa trước), Arsenal và Wenger sẽ bước sang trang sử mới.

ARSENAL DƯỚI THỜI ARSENE WENGER
Mùa bóng Thành tích
1996-1997 Hạng 3 quốc gia
1997-1998 Vô địch quốc gia, Cúp FA, Siêu Cúp Anh
1998-1999 Á quân quốc gia, Siêu Cúp Anh
1999-2000 Á quân quốc gia, chung kết Cúp UEFA
2000-2001 Á quân quốc gia
2001-2002 Vô địch quốc gia, Cúp FA, Siêu Cúp Anh
2002-2003 Á quân quốc gia, Cúp FA
2003-2004 Vô địch quốc gia, Siêu Cúp Anh
2004-2005 Á quân quốc gia, Cúp FA
2005-2006 Hạng 4 quốc gia, Á quân Champions League

========== HẾT ==========
pro_fifaonline
pro_fifaonline
Thiếu úy
Thiếu úy

Giới tính : Nam
Tổng số bài viết : 324
Điểm tích cực : 441
Số lần được cảm ơn : 47
Đến từ : Bình Giang - Hải Dương
Thông Tin :

Lớp : K41 ccm2

Về Đầu Trang Go down

ARSENAL FC Empty Khổng Minh Wenger - 1996 đến nay

Bài gửi by pro_fifaonline 05/01/10, 08:17 pm

Tên đầy đủ: Arsène Wenger
Ngày sinh: 22 tháng 10 năm 1949, tại Strasbourg, Pháp.ARSENAL FC EebWenger-28-12
Arsène Wenger - Manager
Sự nghiệp cầu thủ
Vị trí khi còn là cầu thủ: tiền vệ phòng ngự
Năm CLB Số trận (số bàn thắng)
1973-1975 FC Mulhouse 39 (7)
1975-1978 FC Mulhouse 80 (20)
1978-1981 RC Strasbourg 11 (0)
Sự nghiệp HLV
1984-1987: AS Nancy
1987-1994: AS Monaco
1994-1996: Nagoya Grampus Eight
1996-nay: Arsenal
Arsène Wenger đến với Arsenal vào tháng 9 năm 1996, trước đó ông là huấn luyện viên của Nancy và Monaco ở Pháp, Grampus Eight ở Nhật Bản. Ông đã dẫn dắt Arsenal đến với cú đúp vô địch Ngoại hạng và vô địch FA Cup vào năm 1998 và 2002, sau đó là vô địch Ngoại hạng năm 2004. Ông cũng đưa Arsenal lọt vào trận chung kết UEFA Cup năm 2000, nhưng thua Galatasaray sau loạt penalty. Năm 2006 Arsenal đã đến rất gần với chiếc cúp Champions League đầu tiên trước khi thua Barcelona trong trận chung kết.
Hiện nay ông vẫn là người không thể thay thế tại Arsenal sau khi CLB chuyển sang sân nhà mới Emirates.
Danh hiệu
Khi là cầu thủ
RC Strasbourg
Vô địch Ligue 1 (1): 1979
Khi là huấn luyện viên
AS Monaco
Vô địch
* Coupe de France (1): 1991
* Ligue 1 (1): 1988
* Huấn luyện viên người Pháp tiêu biểu của năm (1): 1988
Nagoya Grampus Eight
Vô địch
* J-League Super Cup (1): 1996
* Emperor's Cup (1): 1996
* J-League - Huấn luyện viên của năm (1): 1995
Arsenal
Vô địch
* Premier League (3): 1998, 2002, 2004
* FA Cup (4): 1998, 2002, 2003, 2005
* FA Community Shield (4): 1998, 1999, 2002, 2004
pro_fifaonline
pro_fifaonline
Thiếu úy
Thiếu úy

Giới tính : Nam
Tổng số bài viết : 324
Điểm tích cực : 441
Số lần được cảm ơn : 47
Đến từ : Bình Giang - Hải Dương
Thông Tin :

Lớp : K41 ccm2

Về Đầu Trang Go down

ARSENAL FC Empty Re: ARSENAL FC

Bài gửi by xuanxemay 06/01/10, 05:52 am

Bó tay..........................
avatar
xuanxemay
Trung úy
Trung úy

Giới tính : Nam
Tổng số bài viết : 457
Điểm tích cực : 516
Số lần được cảm ơn : 4
Đến từ : Bac Giang
Lớp : K41 ccm5

Về Đầu Trang Go down

ARSENAL FC Empty Re: ARSENAL FC

Bài gửi by gunner1808 11/01/10, 12:31 pm

Đó là tình yêu nồng cháy với các pháo thủ, cám ơn bạn pro_fifaonline đã post bài viết rất đầy đủ về Ars và giáo sư. minhf cũng là một Fan của Ars nhưng do phải đi thực tập xa nên hôm nay mới đọc đc bài viết này. Ars vô địch. !!!! ARSENAL FC 640677 ARSENAL FC 883975 Xuân xemáy ghen tị rồi kìa.
gunner1808
gunner1808
Chuẩn úy
Chuẩn úy

Giới tính : Nam
Tổng số bài viết : 129
Điểm tích cực : 150
Số lần được cảm ơn : -10
Đến từ : Thành phố hoa phượng đỏ
Thông Tin : Nguyễn Phú Đông
Mobile : 01674695203
Email : phudong1808@gmail.com
Lớp : K41CCM5

Về Đầu Trang Go down

ARSENAL FC Empty Re: ARSENAL FC

Bài gửi by pro_fifaonline 11/01/10, 12:41 pm

huhu, vậy ah chán quá. Mặc dù là fan ARS nhug mình luôn đánh giá khách quan tất cả vấn đề không riêng gi ARS. Giá mà cậu ĐÔng làm quản lý bên Thể thao này nhj? diễn đàn sẽ sôi nổi hơn rất nhiều....
pro_fifaonline
pro_fifaonline
Thiếu úy
Thiếu úy

Giới tính : Nam
Tổng số bài viết : 324
Điểm tích cực : 441
Số lần được cảm ơn : 47
Đến từ : Bình Giang - Hải Dương
Thông Tin :

Lớp : K41 ccm2

Về Đầu Trang Go down

ARSENAL FC Empty Re: ARSENAL FC

Bài gửi by ssson9 11/01/10, 05:57 pm

ô pro chỉ cần để Arsenal làm chữ kí đc rồi,hay avarta to tướng thế kia,ai chẳng biết là fan Arsenal,làm j p để tận cái image kinh khủng thế này ARSENAL FC 758910
ssson9
ssson9
Chuẩn úy
Chuẩn úy

Giới tính : Nam
Tổng số bài viết : 192
Điểm tích cực : 249
Số lần được cảm ơn : 16
Lớp : K41 ccm5

Về Đầu Trang Go down

ARSENAL FC Empty Re: ARSENAL FC

Bài gửi by pro_fifaonline 11/01/10, 07:46 pm

kaka, thích thì làm, ko thích thì bỏ, son terry ý kiến gie...thích chặt chém hả? Đây sân nào cũng chiu nhé ? ^_^
pro_fifaonline
pro_fifaonline
Thiếu úy
Thiếu úy

Giới tính : Nam
Tổng số bài viết : 324
Điểm tích cực : 441
Số lần được cảm ơn : 47
Đến từ : Bình Giang - Hải Dương
Thông Tin :

Lớp : K41 ccm2

Về Đầu Trang Go down

ARSENAL FC Empty Re: ARSENAL FC

Bài gửi by ssson9 12/01/10, 07:20 am

He,chat chem j dau,tai thay no to 1cach . . .bat thuong thoi.A,con kqua tran gluu Pes a,thi that ra tu hom do cung ko thay Thanh len f noi j nua.Hehe
ssson9
ssson9
Chuẩn úy
Chuẩn úy

Giới tính : Nam
Tổng số bài viết : 192
Điểm tích cực : 249
Số lần được cảm ơn : 16
Lớp : K41 ccm5

Về Đầu Trang Go down

ARSENAL FC Empty Re: ARSENAL FC

Bài gửi by pro_fifaonline 16/01/10, 09:05 pm

ghê, mấy anh em M5 vô đối nhj, giá mà đá trên sân cỏ như vậy thì tốt...có khi đá lại với M2 trận nữa nhj ARSENAL FC 45248
pro_fifaonline
pro_fifaonline
Thiếu úy
Thiếu úy

Giới tính : Nam
Tổng số bài viết : 324
Điểm tích cực : 441
Số lần được cảm ơn : 47
Đến từ : Bình Giang - Hải Dương
Thông Tin :

Lớp : K41 ccm2

Về Đầu Trang Go down

ARSENAL FC Empty Re: ARSENAL FC

Bài gửi by Sponsored content


Sponsored content


Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết